Chiều, mở hộc tủ đầu giường, thấy tập thư cũ. Tần ngần mở ra, đọc lại những bức thư thời còn đi học. Lại thấy lòng ngổn ngang...
Thư của An Hà, một lá thư đặc biệt viết ngày 19/2/1992, chẳng đầu chẳng cuối. Nét chữ nghiêng đều tăm tắp, giọng điệu ngang tàng, sâu sắc của cô gái cựu trường Ams. đúng như con người An Hà vậy, mà lúc ấy nào đã đến tuổi 20. Đã hai mươi mấy năm trôi qua, tiếc là An Hà không theo đuổi nghề luật sư đã chọn mà rẽ sang theo đuổi giấc mơ nước Mỹ, lâu lắm rồi chẳng được gặp lại nhau. Cầm mãi bức thư trên tay, đọc đi đọc lại đến mấy lần mà thấy hình như trong những gì An Hà cảm nhận, mình vẫn thế, chẳng có gì đổi thay.