Thứ Bảy, 25 tháng 9, 2021

SỰ TÀN KHỐC CỦA COVID-19


Có lẽ bộ phim nhiều tập này ngoài việc truyền thông về sự xuất hiện của dịch bệnh bắt đầu từ những ngày đầu tháng 11/2019 tại Vũ Hán và sự tàn khốc của nó đã tác động đến cuộc sống của con người kinh khủng đến thế nào, còn nhằm cổ động tinh thần người dân cũng như động viên, ca ngợi những "chiến sĩ" trên mọi lĩnh vực tuyến đầu của Trung Quốc. Nhiều tập phim thực sự là bom tấn trong giai đoạn chống dịch gian nan của đất nước tỷ dân, và cũng cho thấy sự quật cường không dễ gì đánh đổ của một đất nước mạnh mẽ, kiên cường và kỷ luật.

Xem phim, thực lòng luôn tự hỏi, sao không thấy Việt Nam chiếu những phim này trên tivi cho người dân xem để biết sợ, để bớt đi "lằng nhằng" "liều mạng",... mà tận đến gần đây mới chỉ có một phim thời sự "Ranh Giới"?

Những ai có thời gian, đừng bỏ qua bộ phim này. 
Vào Youtube, search tìm "Sự tàn khốc của Covid-19" sẽ thấy.

Thứ Ba, 14 tháng 9, 2021

Những ngày yêu nước!


Làm gì thiết thực?

- Tập hát những bài hát như thời còn học lớp Một: Niềm vui của em, Em đi giữa biển vàng, ... 
- nghe Trần Việt Quân giảng về Kinh dịch, hình tướng, tâm tướng, tri thức, luân hồi, nhân quả..., và như thấy được số phận ai đó qua những gương mặt đang nhìn thấy! 😏
- nghe qua youtube những bài viết về Đặng Lê Nguyên Vũ, và thấy hơn một nhân cách đáng bậc nhân tài.
- nấu cháo tôm khô và ngạc nhiên là món cháo này ngon thế! 💕
- Pha cà phê theo cách dạy của một người pha cà phê chuyên nghiệp, tự thấy ngon hơn nơi quán phố vẫn thường xuyên uống rồi!
v.v...
- Có mua thêm 2 cuốn sách luật, mỗi cuốn dày hơn 500 trang, mà chưa đọc. Chắc là ngày mai... (đã mấy lần ngày mai)! 

Hai tuần giãn cách mà biết thêm nhiều thứ hơn trước. 
Yêu nước đấy chứ nhỉ? 😋



Thứ Năm, 9 tháng 9, 2021

Chuyện cũ trong mùa Covid

Mùa Thu năm 1998, mình bắt tay vào viết luận án, một việc không quá khó khăn bởi đó là việc làm đáng bỏ nhiều công sức. Thầy hướng dẫn là Vụ trưởng Vụ quản lý phát hành - Uỷ ban chứng khoán nhà nước và người được giao giúp đỡ mình là một anh cựu du học sinh Mỹ về chuyên ngành kinh tế hơn mình 4 tuổi.

Lần gặp đầu tiên mình khá bất ngờ, bởi thấy anh bối rối. Anh bỗng thanh minh vì nghĩ mình làm luận văn đại học mới nhận lời chứ không nghĩ lại là luận án thạc sĩ. Mình thì ngược lại, càng không quen thì càng thấy tự tin, bởi lần đầu gặp mình luôn có cảm nhận đúng ai là người tốt ai không tốt. Anh có giọng nói ấm mà trừ giọng nói của người yêu mình lúc ấy thì đến tận bây giờ mình không nghe được giọng nói của người đàn ông nào ấm như vậy nữa. Và hình như anh ấy thích mình. 

Đầu năm 1999, anh là một trong 4 người được cử vào thành phố Hồ Chí Minh làm nòng cốt khởi động sàn giao dịch chứng khoán đầu tiên của Việt Nam, lúc anh đi mình vẫn chưa hoàn thành luận án. Anh ấy hỏi: Hà có muốn sống và làm việc ở thành phố Hồ Chí Minh không? Mình hiểu anh ấy nghĩ gì và anh rời Hà Nội với tin mình sẽ kết hôn chỉ sau vài tháng nữa.