Viết về ai đó, đặc biệt là viết về người mà có rất nhiều người viết về họ thì thật sự là khó.
... Có ai thấy hoặc ai cũng thấy, một Trần Việt Trung đầy sống động, ồn ào giữa mọi người nhưng lại thâm trầm trong chính mình? Khi nhìn thẳng vào anh ấy, sẽ thấy điều gì đó khó diễn tả ngắn gọn được. Thấy một Trần Việt Trung như con tàu giữa biển khơi, mênh mông trời nước, chở nặng và trách nhiệm chất chồng.
Trần Việt Trung viết về những gì anh ấy thuộc về: võ nghiệp, y nghiệp, huynh đệ, thầy trò, sự nghiệp vị nhân tướng anh tôn thờ - là cha mình. Ở đó, trong những tác phẩm anh viết ánh lên giá trị đạo đức, văn hoá đẹp đẽ bất diệt của những người đã sống và cả những người đang sống nữa.
Chắc chắn một điều, tôi không thể viết được hay và đúng như mong muốn về Trần Việt Trung, bởi sự cảm nhận từ bên trong nhiều khi vượt lên trên cả ngòi bút và mong muốn. Tôi thấy những cuốn sách của anh hiển hiện trước mắt, và thấy lại tôi của những lần cầm những tác phẩm ấy trên tay: