Thứ Bảy, 30 tháng 3, 2019

Anh quý lắm, mới nói!


Đêm qua, 23:58 phút giờ Tokyo.
Đang mải tán phét trên Facebook với bạn về chuyện hoa anh đào Nhật Bản, bỗng nhiên tin nhắn nhày ra từ Messenger, trống không, chẳng chào hỏi. Là một anh người quen, biết vài năm rồi vì là bạn của mấy anh mình chơi cùng, cũng vừa "còm" bài trên Facebook mình đang "chém". Lịch sự đáp lại, và một cuộc hội thoại như dưới này diễn ra.
Chép lại đây vì khó mà diễn tả được cảm xúc.
(A: là anh ý      B: là mình)

A: Anh chỉ thấy thương
B: Thương gì ạ?
A: Sao em vất vả thế
     Cầu mong hai đứa cháu hiểu, Bố Mẹ nó vất vả thế
B: Ui. Em chẳng thấy ai thương là vấn đề. Vất vả mà hạnh phúc thì ai cũng muốn ý!

Thứ Sáu, 29 tháng 3, 2019

Ginza, Tokyo



Bình minh vào lúc 9:55' sáng, sau một ngày ngắm anh đào đẹp. Vẫn chưa hết dư âm ê ẩm vì chuyến bay và mấy tiếng lang thang công viên chụp ảnh.

Không có cảm giác đang đi du lịch, mà có cảm giác nằm giữa thủ đô Tokyo chẳng khác gì nằm ở nhà. Đợi con zai từ trường đến cùng ăn trưa, nên là dậy muộn thật hợp lý.

Ra khỏi khách sạn lúc 1:30 chiều. Xung quanh là phố xá đủ tiện ích, thoải mái khi không phải nghĩ  "đến đâu ăn?" mà chỉ cần nghĩ "ăn gì?". Và một quán mỳ tiếp tục được chọn, bữa thứ hai sau bữa tối qua, và mì ở khu vực này vô cùng ưng ý.


Thứ Năm, 28 tháng 3, 2019

Giáp mặt Anh Đào



Tokyo hôm nay lạnh nhưng khô ráo. Đến công viên Ueon xem hoa anh đào nở, đông nghịt người. 

Chợt nghĩ đến mùa hoa phượng và bằng lăng dịp cuối tháng Tư ở Hà Nội mà bâng khuâng. Phải chăng, những bông hoa nổi tiếng không hẳn chỉ vì chúng đẹp mà còn được lan toả ra từ văn hoá và nhân cách của con người nơi chúng sống?

Những ngày này, công viên trở nên sôi động do 
góp mặt của nhiều người ngoại quốc, trong đó có mình.

Thứ Tư, 27 tháng 3, 2019

Hong Kong airport

Hồng Kông bắt đầu ngày mới.
Thời gian transit ở đây là gần 6 tiếng đồng hồ, cho mình một trải nghiệm mới.
Xuống nhà ga, ấn tượng một sân bay mang một phong cách khác với những sân bay mình từng đến. Sàn trải thảm, màu sẫm, hiện đại, trần thấp, đèn trang trí không hấp dẫn cho lắm.
Theo chỉ dẫn, đi khá xa trên dọc hành lang dài, rẽ vào toilet thì thấy thích, sạch sẽ, rộng rãi, sáng choang.
Khá bất ngờ chỉ dẫn phải đi tàu hướng đến nơi có thể ngồi nghỉ, có thể ăn, có thể mua hàng miễn thuế. Lên  tàu và mất chừng 5' là đến E1W1, nơi phục vụ khách transit.


Thứ Bảy, 9 tháng 3, 2019

Tự cảm!


Có rất nhiều ngày tháng mải miết tận hưởng cảm xúc buồn vui với một tâm hồn nhạy cảm, mà lạc quan. 
Rồi cũng có những ngày tháng mất cảm xúc, dấu nỗi bâng khuâng trong thầm lặng, tiếc cho những điều tốt đẹp đã mất đi.
Để rồi cũng có những ngày biết thấy thương mình nhiều như đã từng thương người khác, quan tâm hơn đến cảm giác của chính mình...

Buộc mình vào công việc, đón nhận mọi áp lực bình tĩnh. Tự nhận thấy đã đi đến hôm nay bằng một sự gian nan  trọn vẹn. Không có sự tiếc nuối, mà đã thấy ít đi cảm giác lo lắng cho một chặng đường xa phía trước, như đã từng. 

Hôm nay, bỗng đắn đo khi cần book vé đi chơi.
Chợt có cảm giác, như cần ai...