Thứ Ba, 31 tháng 12, 2019

Happy New Year 2020


Mình từng có lần loăng quăng cùng hội bạn trên khung chiếc xe đạp đua của một bạn đẹp zai như tài tử cùng lớp, thời đại học, chỉ vì thời ấy có xe đạp để cùng nhau đi chơi là tốt lắm rồi, lấy đâu ra lựa chọn, càng không vì có tình cảm gì khác biệt.

Mình từng rất xúc cảm với một anh cựu du học sinh Mỹ, có nhiệm vụ hỗ trợ mình hoàn thành luận án Thạc sĩ Luật về thị trường chứng khoán sơ cấp, năm 1998, khi anh dắt xe đi bộ cùng từ Hàng Vôi 
về Bà Triệu do mình ngại với lời đề nghị: 
- Em lên xe anh đèo!

Và bây giờ, mình rất thích nhìn các con zai đạp xe, dù nắng hay mưa, đông qua - hạ chí... vì vẫn thấy đâu đó hình ảnh rất đẹp của những chàng trí thức không nghèo.

Có lẽ, thời nào cũng vậy, có một kiểu con gái giống mình chắc hiếm. Thích có tiền để sở hữu ô tô, thậm chí máy bay, tàu thuyền nếu có... 🤪 nhưng lại có cảm tình không thay đổi với những chàng trai đi xe đạp.

Năm mới đến rồi, ngự ở một nơi thật xa và nhắc về những gì đã cũ.

Happy New Year 2020!

Thứ Bảy, 7 tháng 12, 2019

Chiếc áo kỷ niệm

Có một ngày khi trở về nhà, con zai mở cửa với đôi mắt đỏ hoe sưng húp, chào mẹ rồi vội quay đi. Trả lời cho sự quan tâm là:
- Thôi, mẹ đừng hỏi.

Sắp hai năm rồi, chiếc áo này nằm yên trên mắc treo trong tủ. Mỗi lần thay mùa, là một lần những chiếc áo khác được gấp lại, cất đi, còn chiếc áo này thì không, cũng chưa bao giờ được giặt.

Có những chiếc áo đẹp, không phải vì nó mới tinh hay nổi bật, mà là chiếc áo thấm đầy bụi bẩn và thấm rất nhiều mồ hôi...

Nhớ con
và những ngày tháng con sắp rời xa trường cũ...