Thứ Ba, 13 tháng 11, 2018

Tự cảm!


Con đi học xa 
Mười ngày, 
như muốn gục quỵ
Khóc một trận
Nằm bẹp một ngày
Mắt sưng ba ngày

Hình dung về những ngày sắp tới
Không lo nhiều, bởi, 
bước đường con đi có thể định liệu được
Mà lo cho mình
Thiếu đi sự mạnh mẽ
Sợ, 
Kiếm một nơi giúp lòng mình dịu nhẹ
Khó tìm...



(Những ngày của hơn hai tháng trước)

Hãy là người bình thường tử tế



“Trừ một số ít người sinh ra với sứ mệnh làm vĩ nhân đổi thay thế giới, còn đa số chúng ta là những người bình thường. Hãy là người BÌNH THƯỜNG TỬ TẾ”

Dân gian xưa có câu “Muốn sang thì bắc cầu kiều/ Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy”. Không biết từ bao giờ, hình ảnh người thầy được ví với hình ảnh người lái đò trên dòng đời xuôi ngược. Năm tháng qua đi, trên dòng đời tấp nập đó, thầy vẫn thầm lặng đưa từng chuyến đò sang sông, nâng bước cho bao thế hệ học trò nên người. Từng lời thầy cô nhắn nhủ, có thể khi chúng ta còn trẻ, còn sốc nổi, sẽ không hiểu thấu được hết…, nhưng càng về sau, bôn ba bầm dập với cuộc đời, ta càng thấm thía nhận ra những lời thầy cô căn dặn ấy, giá trị, quý báu biết bao nhiêu.

Dưới đây, là lá thư viết cho học trò lớp 12 (lứa học sinh sinh năm 2000) trong ngày lễ tri ân diễn ra tại Trường THPT Đinh Thiện Lý, thành phố Hồ Chí Minh, do cô giáo Nguyễn Minh Ngọc, giáo viên dạy Ngữ văn chắp bút, từng gây sốt cộng đồng mạng cách đây chưa lâu. Những lời nhắn nhủ, khích lệ của cô giáo Ngọc không chỉ dành cho học sinh trường THPT Đinh Thiện Lý, mà như một lời nhắn nhủ tới thế hệ người trẻ trước ngưỡng cửa vào đời với biết bao hoài bão, ước mơ.

Các con thương yêu!

Đầu tiên, cô muốn nói về 3 điều con cần ghi nhớ, 3 điều con không được quên trong cuộc đời con.
Điều thứ nhất: con là một người BÌNH THƯỜNG

Trừ một số ít người sinh ra với sứ mệnh làm vĩ nhân đổi thay thế giới, còn lại đa số chúng ta là những người bình thường.
Con nhớ đừng quên điều này để con không bị áp lực với bản thân. Con không đặt ra cho mình những điều to tát mà bỏ qua đi bao khoảnh khắc đáng trân quý mà một người bình thường cần trải nghiệm. Như ánh nắng lấp lánh sau cơn mưa, như nụ cười rạng rỡ của ai đó, như bữa tối quây quần bên ba mẹ, như một ngày mắt mẹ cười đã xuất hiện nếp nhăn.

Con nhớ đừng quên điều này để con biết xây cuộc đời mình từ những điều nhỏ nhặt. Những cái nhỏ sẽ dần tích lũy theo tháng năm và tạo nên những cái lớn hơn. Kì tích không tự nhiên xuất hiện, nó là phần nổi của tảng băng trôi mà phần chìm là bao nỗ lực, khó khăn, bao thất bại, sai lầm ta phải trả, cho một thành công nào đó.
Hãy nhớ, con là một người BÌNH THƯỜNG nhưng con là một người BÌNH THƯỜNG TỬ TẾ.