Thứ Năm, 12 tháng 11, 2015

Duyên bác sĩ


Chiều nay, lấy hết can đảm đi khám răng. Lại phát huy cái bản sắc miền núi, đi đường chẳng phán đoán gì nên đến đầu phố Yết Kiêu bị một anh mắng cho một phát "Ơ cái gì, hỏi đã chỉ cho thì chỉ có đúng thôi, ơ ơ cái gì?" khi mình vừa cất lời "Ơ..." vì đứng trước nhà số 2 mà số 1 thì anh ấy bảo ở trên giữa phố. Nghĩ lại, thấy mình dở người. Phố Yết Kiêu một chiều, đi đến giữa phố rồi mà không hề nghĩ cái Cung Văn Hóa Việt Xô nó chiếm đến 1/3 phố mà cứ nhìn bên phải thấy số nhỏ dần là tiến. Thấy hơi tức tức vì bị đối xử kiểu như mình không phải là phụ nữ, dù đã thông cảm là anh ấy chắc nghĩ mình nghi ngờ anh ấy trả lời sai. Một giây nhận định, anh ấy là người sống tại nơi này, có vẻ như chủ một trong mấy cái cửa hiệu góc phố đó vì anh đang ngồi bên cái bàn uống nước được kê hẳn ra giữa hè vốn đã chật bởi hàng xe máy ngay bên. Anh ấy quen được người khác nghe lời rồi, chắc thế!

Vòng xe sang phố Trần Bình Trọng rồi đi lại từ đầu phố Yếu Kiêu. Đúng là số 1 Yết Kiêu khó nhìn thật, tòa nhà có sân cao hơn hè phố lại còn tụt hẳn vào trong. Đen một nỗi, phòng răng ở đó đã chuyển đến phố Phạm Ngọc Thạch trước đó 2 tuần, thấy cái vụ bị mắng thêm phần nhức nhối! May mà anh bảo vệ ở đó chỉ dẫn ân cần, dễ chịu, mình nói lời cảm ơn cũng thấy đỡ tiếc lời.


Đến được phòng khám. Phải bỏ giày lại cầu thang mà chợt nghĩ, bây giờ chắc đỡ hơn, chứ như thời mình là sinh viên đã bao lần chứng kiến các anh đến chơi thả giầy ra là tất thủng, thối um..., hạn chế vi trùng có khi lại phản tác dụng.

Bác sĩ khám, chỉ cho mình thấy chiếc răng đã khám chữa trước đó, (kiểu như trong luật, khi tạm giam ai đó công an phải lập biên bản khám người ghi rõ đặc điểm người bị bắt trước khi tống vào nhà giam ý, có sẹo nào ghi rõ vị trí tránh đổ thừa thêm vào cho tội dùng nhục hình, bức cung!).  Mình buồn cười thắc mắc khi có một răng hàm trên bị hàn từ bao giờ không biết làm bác sĩ cũng buồn cười. Soi đèn cho mình nhìn rõ qua gương thì đúng thật, không hiểu bác sĩ nào mà tốt thế không biết! trong khi từ trước đến giờ mình mới chỉ có 2 lần khám và chữa răng, chưa lần nào yêu cầu hàn răng đó cả. Chịu thật!

Ra vấn đề là cần phải hàn 3 vết bị sâu trên 3 cái răng. Bác sĩ tư vấn một hồi, mình chẳng hiểu gì về răng đâu nhưng thấy bác sĩ nói dễ hiểu lại nhiệt tình nên mình hỏi luôn "Nếu hàn bây giờ thì thời gian và chi phí thế nào nhỉ?", bác sĩ nói mỗi răng mất chừng 5 phút, chi phí 200.000 đồng một răng, mình ok luôn, nhanh thế thì mừng quá!

Bác sĩ chuyên nghiệp nên việc hàn răng rất nhanh. Vừa làm bác sĩ vừa nói về tình trạng của răng, về việc cần phải chụp răng đã diệt tủy nếu không một ngày nó vỡ, về tầm quan trọng của những chiếc răng thật bố mẹ cho! Bác sĩ không hỏi là ai, ở đâu làm răng trước đây cho mình mà chỉ khen bác sĩ trước đã hàn răng cho mình rất tốt. Mình thấy không hỏi thì cũng không nói gì, chỉ hỏi về cách bọc răng, cách làm răng mới thế nào vì nghe bạn bè kể chuyện làm răng thẩm mĩ rất ghê. Thế là, được bác sĩ mang ra một hộp răng, giới thiệu cho những chiếc chụp răng từ rẻ đến đắt, giải thích tại sao lại đắt và chất lượng đến đâu, công dụng thế nào... Mình hỏi về cách làm răng trắng, bọc răng..., và cũng được tận tình giải thích, cho xem một đoạn clip của công nghệ mài răng, bọc răng trong y học. Thêm hình ảnh như vậy, mình hiểu rõ hơn rất nhiều, thấy bác sĩ thế này thật là được!

Sự tận tình dễ dẫn đến hiệu quả công việc cao, vì sau chỉ chừng 15 phút giải đáp của bác sĩ mình đã xuất hiện ý định sẽ sớm đến đây làm chiếc chụp răng cho cái răng đã bị diệt tủy, dù biết cái chụp bảo vệ răng tốt nhất cho chiếc răng ấy có giá 5 triệu đồng. 

Xuống quầy thanh toán, cô lễ tân nói của chị hàn 3 chiếc là 900.000 đồng, sau đó bấm máy gọi cho bác sĩ khi mình nói rằng bác sĩ báo giá khác, hỏi "Anh nói với chị Hà là 200.000 đồng một răng ạ?". Cúp máy, cô ấy cười nói "Anh này buồn cười thế đấy, giá là 300.000 đồng một răng nhưng anh ấy thỉnh thoảng cứ tự quyết định giá thế đấy ạ. Anh ấy bảo chỉ tính chị giá ấy, của chị là 600.000 đồng". Mình trả 100.000 đồng cho hóa đơn vì có Voucher ưu đãi giảm giá 500.000 đồng thêm câu đùa "bác sĩ ấy chắc biết chị là khách hàng sẽ quay trở lại nên lấy giá rẻ hơn!", ra về quên luôn vụ bị cáu cẳn của anh ngồi hè phố chỉ đường trên phố Yết Kiêu.

Vừa chạy xe vừa nghĩ, mình chưa bao giờ thích nghề làm bác sĩ, nhất là bác sĩ phẫu thuật dù là thẩm mĩ. Mình sợ dao, kéo, kim khâu... Ngày còn là sinh viên trường Luật, buộc phải tiếp xúc với những hình ảnh của nghề y và phải hiểu nó khi lần đầu tiên phải ngồi xem băng ghi hình mổ tử thi nạn nhân một vụ giết người trong tiết thực hành môn "Giám định pháp y", thấy ớn lạnh dù sau đó thấy mình như bản lĩnh hơn. Có lẽ cũng chính vì những hình ảnh ấy mà sau này khi nghĩ đến vấn đề "hiến xác cho y học" mình đã hình dung phần nào thân thể người chết sẽ được các bác sĩ giải phẫu như thế nào. Học qua băng hình hôm ấy, một bạn nữ đã ngất xỉu ngay tại chỗ và được bạn nam bế xuống phòng y tế, sau này trong trường còn tếu chuyện với nhau, nếu ai yêu bạn ấy mà với bản lĩnh nhạy cảm như vậy lỡ hôn nhau bạn ấy xúc động quá mà ngất thì biết làm sao nhỉ?! Còn mình, ấn tượng mạnh mẽ của nghề luật đã học có lẽ cũng là một phần tạo nên sự rõ ràng về cảm xúc, nó ít bị lẫn lộn, nhất là hạnh phúc và niềm đau.

Dù có nói thế nào về nghề bác sĩ thì mình cũng nghĩ, mình có duyên với bác sĩ, mình thường gặp may mỗi khi phải gặp họ. Vận dụng kinh nghiệm các cụ xưa thì có lẽ mình ứng với câu "ghét của nào trời trao của ấy" nên mỗi lần đi khám chữa bệnh, lần nào cũng gặp bác sĩ tốt, tận tâm. Vui khi gặp may thường vẫn nghĩ, nếu được ưu đãi hay lời lãi về tiền bạc, nhất định đem số lời ấy vào việc tạo ra thêm ít nhất một niềm vui khác, để niềm vui ấy được nối dài... 

Vậy là, rẽ vào cây xăng, mua đầy bình!

2 nhận xét:

VD nói...

Chuyện cái răng bé tý Hà "vẽ" được dài thế là giỏi rồi. Còn thiếu cái kết là giữa ba và Ls có Mẫu Số Chung gì ko? Theo a có 2 ph án: 01- Chữ xấu như nhau; 02-Nhìn đâu cũng thấy đối tượng: Bs răng khi nói chuyện với mọi người chỉ nhìn răng. Ls khi nói chuyện với mọi người (nhất là nam giới) thì nghĩ "Lão này đã từng ra tòa chưa nhỉ?"

Viên Thạch nói...

Giống thì thế nhưng khác nhau cơ bản là bác sĩ có thể dụ luật sư thành khách hàng của mình còn luật sư thì không thể, chỉ chờ đến khi bác sĩ tự nguyện mà thôi, anh VD!
(ghi chú là: chữ em khá đẹp, nếu kê danh mục cần tư vấn pháp luật cho bác sĩ sẽ không gây hoang mang! :-))