Chuẩn bị những thứ mang theo cho chuyến đi Singapore, tưởng là đơn giản vậy mà khi mọi thứ gọn gàng là lúc tôi bải hoải. Có lẽ mệt phần nhiều là do nghĩ làm sao mang càng ít càng tốt, nhưng lại thật hữu dụng. Thực sự đó là một sự cân nhắc, đấu tranh loại bỏ khó kinh người. Tôi cũng không biết tại sao tôi không mặc kệ đi, cứ phụ thuộc vào người khác đi cho nhẹ chuyện, làm ít thì tươi tỉnh nhiều sẽ hiệu quả hơn làm nhiều mà mặt mày méo xẹo chứ nhỉ ? Biết vậy mà... vẫn đâm đầu vào phục vụ, muốn chết !
Tối qua, để có thể nghĩ "Ok, it's all ready !" là lúc tôi chẳng nhớ nổi mình đã làm thế nào để gọn gàng được thế nữa, mệt phờ. Một đống bát đũa sau ăn nghĩ đến cho vào máy cũng chẳng buồn làm nữa nói gì đến dọn. May mà anh xã tự nhiên lại nói để đấy nghỉ đi, anh dọn nốt cho. Oài, nghe thế này chắc ai cũng bảo mình sướng, nhỉ ? Lần thứ mấy trong đời làm vợ của mình anh ấy giúp mình rồi đấy ! Việc nhẹ nhàng cho nên biết đâu anh ấy thấy danh hiệu "giỏi việc nước đảm việc nhà" của Việt Nam mình thật là văn minh, sáng suốt !