Lời cảnh báo tàn khốc !
Thứ Ba, 18 tháng 9, 2012
Thứ Sáu, 14 tháng 9, 2012
Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng
Những đàn sếu bay qua
Sương mù và khói toả
Matxcơva lại đã Thu rồi !
Bao khu vườn như lửa chói ngời,
Vòm lá sẫm ánh vàng lên rực rỡ
Những tấm biển treo dọc trên đại lộ
Nhắc ai đi ngang dù đầy đủ lứa đôi
Nhắc cả những ai cô độc trong đời :
“Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng”
Matxcơva lại đã Thu rồi !
Bao khu vườn như lửa chói ngời,
Vòm lá sẫm ánh vàng lên rực rỡ
Những tấm biển treo dọc trên đại lộ
Nhắc ai đi ngang dù đầy đủ lứa đôi
Nhắc cả những ai cô độc trong đời :
“Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng”
Thứ Hai, 10 tháng 9, 2012
Đẹp trong mắt người đồng hành
Cái ngày mai hứa hẹn ấy bị vướng phải không biết bao nhiêu là lịch bất ngờ thêm vào buổi tối, li ti, "dầm dề" như mưa đầu mùa Thu vậy. Từ việc đưa con đi học thêm, kèm con học tối, viết sơ yếu lý lịch cho con theo yêu cầu nhà trường... dẫn đến "ăn theo" thời tiết mà đau đầu đến mờ cả mắt... cái sự mệt đã diễn ra là nguyên nhân chỉ có thể mở blog ra ngắm, nhìn các con số thống kê bạn đọc ghé thăm để thầm vui, thầm mong các bạn hãy chờ những tấm hình mình sẽ post lên nữa.
Thứ Tư, 5 tháng 9, 2012
Nơi sẽ quay trở lại
Rất nhiều người hỏi mình câu "Tại sao sinh ra ở đây mà chưa bao giờ đến Mù Căng Chải ?". Ừ nhỉ ? Mình cũng chẳng bao giờ tự hỏi "Tại sao mình chưa bao giờ đến Mù Căng Chải cho tới tận bây giờ ?"
Sáng mồng 2-9, ngồi cafe tại khách sạn Mường Lò cùng với gia đình anh Sơn - Hạnh làm cùng CTX với anh Tiến từ Hà Nội lên, nghỉ lại một đêm để hôm sau sẽ tiếp tục hành trình Nghĩa Lộ - Mù Căng Chải. Tối hôm 31-8 anh Sơn đã điện thoại hỏi anh Tiến xem nhà mình có về Nghĩa Lộ dịp lễ này không thì đi cùng cho vui. Lúc ấy nhà mình lại có chương trình ở lại Hà Nội vì đón bác Nga và 2 con từ Sài Gòn ra tối 30-8, hôm sau ở nhà làm cơm mời bác. Tôm Ốc cũng phải đến trường 3-9 tổng duyệt khai giảng nên không về dịp 2-9 năm nay. Sáng 1-9, chẳng hiểu sao cảm giác thời gian cứ thừa thãi, mình hỏi "hay về Nghĩa Lộ chơi đi, chiều mai về ?', ai ngờ anh Tiến đồng ý luôn. Phone anh Sơn, cả nhà anh ấy nghĩ nhà mình không về nên đã lên đường từ sáng sớm, thế là hẹn gặp nhau ở Nghĩa Lộ. Tối, cả nhà anh Sơn đến chơi, lần đầu tiên mình gặp anh Sơn và Hạnh, phải nói là một gia đình có tinh thần đi phượt rất đồng đội. Con trai lớp 8 cũng mê chụp ảnh, con gái thì xinh ơi là xinh, chịu khó điệu đà làm dáng chụp ảnh ghê lắm ! Hạnh cứ xuýt xoa, khách sạn ở đây rẻ quá, 250.000/ đêm, mà phòng ok lắm. Mình nghĩ, gì ở đây cũng rẻ, nhất là đi chợ, ngon và lành nữa.
Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2012
Em cô đơn rồ dại của tôi ơi !
Quán cà phê dưới gầm cầu xe lửa
Hạt mưa đen rơi trên ô kính vỡ
Ngón tay dài trong bóng tối run run
Lá đầu thu xao xác bên đường
Trời chuyển gió sắp quay cuồng bão lớn
Điều tôi nói phải chăng là quá muộn
Em u buồn em có nhận hay không?
Thứ Tư, 22 tháng 8, 2012
Nghĩ gì khi cơm có thịt... ?
Hôm nay, đọc bài viết "Tuấn cơm thịt chó" trên Quê choa, và lần đầu tiên mình link sang trang blog của Trần Đăng Tuấn kể từ sau khi đọc những bài viết xúc động trên các trang tin điện tử buổi sơ khai về chương trình ủng hộ các em học sinh nghèo miền núi bữa cơm có thêm miếng thịt. Bắt đầu từ các em học sinh trường tiểu học Suối Giàng, Văn Chấn, Yên Bái cùng những hình ảnh bữa cơm thiếu thịt mà trẻ em thành phố có nằm mơ chắc cũng chẳng thể tưởng tượng ra.
Thứ Hai, 20 tháng 8, 2012
Ngày thứ Hai tươi tỉnh
Thức dậy muộn vì tối qua thức khuya sửa đồng phục cho Tom Ốc, nâng gấu quần, khâu phù hiệu vào tay áo. Năm nay mới biết May Việt Tiến có cả đồng phục học sinh chứ mọi năm toàn ra Đức Hạnh may đo, mà mặc chẳng ưng ý tí nào, áo trắng thì nhanh ngả màu, quần thì mặc được vài lần đã bung cả đỉa... nói chung là không ổn. Thương hiệu Đức Hạnh có lẽ không còn là nơi cung cấp đồng phục học sinh vừa ý cho tất cả mọi người như ngày xưa nữa rồi.
Thứ Tư, 15 tháng 8, 2012
Thứ Hai, 13 tháng 8, 2012
Thứ Năm, 9 tháng 8, 2012
Cuộc đời rối như canh hẹ !
Dương Thụy
Nhiều độc giả viết email than họ đang rối bởi trong việc chọn hướng đi tương lai. Cuộc đời họ đang rối như canh hẹ: nên đi du học hay ở lại VN đi làm; nên lấy chồng có con trước hay học lên Cao học trước; nên học ngành ba mẹ ép trước rồi học ngành mình thích sau hay học song song cùng lúc 2 ngành trái ngược nhau; nên thi GMAT để học MBA hay khỏi thi gì cả vì chỉ học Master thường; nên đi làm trong công ty nhàn hạ hay làm ở công ty đa quốc gia v.v…Nghe họ kể lể tôi đọc cũng rối lên không kém. Tôi không thể cho họ bất kỳ lời khuyên nào vì chỉ có chính bản thân họ mới biết mình muốn gì, mình cần gì, mình phải làm gì. Sau khi xác định được rõ ràng, họ sẽ có quyết định của riêng mình. Quyết định đó chưa biết được là đúng đắn hay không, phải về sau mới rõ. Nhưng đó là quyết định của cá nhân, không thể đổ thừa cho ai được.

Thứ Hai, 6 tháng 8, 2012
Lan man ngày Chủ Nhật
Mấy hôm tuần trước bị đau mắt phải nằm nhà, không ra ngoài được vì mắt sưng híp, đỏ và đau nữa. Lúc mới có triệu chứng, liều mạng mua lọ thuốc Oflovid về tra nhưng bệnh tình không có chiều hướng thuyên giảm, thấy lo. Nghe nói đau mắt đỏ thường kéo dài rất lâu, có khi đến mười mấy ngày thì lại thấy yên tâm, có nghĩa là còn lâu mới khỏi ! Tra được 3 ngày, quyết định đổi thuốc khác và tự hứa nếu 2 ngày tiếp theo không đỡ sẽ đến bệnh viện, thật may là đến thứ Bảy thì mắt mũi có vẻ ôn ổn trở lại, chỉ còn hơi ngưa ngứa, đo đỏ thôi. Chủ Nhật quyết định ra ngoài theo đề nghị của "đấng phu quân" nhằm cải thiện tình hình tư tưởng vì theo nhận xét dựa trên "hiện tượng lâm sàng", nếu cứ tiếp tục ở nhà rất có thể sẽ mắc thêm bệnh tự kỷ !
Thứ Sáu, 3 tháng 8, 2012
Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2012
Chuyện xuất hiện vào lúc mất điện
Tự nhiên lại mất điện. Nằm trong bóng tối bỗng cảm nhận một cảm giác khó tả, có lẽ không phải là cảm giác dễ chịu. Điện thoại reo, nói chuyện trong bóng tối, cười trong bóng tối, chẳng hiểu cái mặt mình có giống như khi nói chuyện dưới ánh điện sáng choang? những âm thanh vang lên trong không gian không ánh sáng cứ thấy làm sao ý. không tiếng tivi, không tiếng trò chuyện, không tiếng ồn ào nào vọng đến vì có lẽ tất cả xung quanh đang cô đặc lại bởi màn đêm, bởi những tiếng mưa đang tí tách suốt từ chiều...
Thứ Bảy, 21 tháng 7, 2012
Thơ tình tháng Tám
Đừng anh ạ, gieo giọt buồn tháng Tám
Góc hiên đời em gọi nắng về ngang
Anh thấy không, từng cơn mưa dai dẳng
Bỗng vỡ òa , trời vời vợi thênh thang.
Nắng mùa thu óng mềm như tơ lụa
Trải mịn màng trên từng phiến cỏ non
Khép mi ngoan, nghe tình yêu gõ cửa
Nụ hôn mềm, ngọt như quả thị ngon.
Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2012
Bài văn "lạ" của Tom
Gần đây, Tom đã làm mẹ ngạc nhiên khi tự nâng cấp Iphone của mẹ từ phiên bản đầu lên phiên bản mới IOS 5.1 bằng cách đọc hướng dẫn tiếng Anh trên internet, rồi phổ biến cho mẹ sử dụng những tính năng mới cập nhật. Tiếp đà, xin mẹ cho nâng cấp Ipad lên phiên bản mới Ipad 2 với điều kiện chẳng may không như ý mẹ sẽ không ý kiến gì bởi lúc ấy coi như Ipad sẽ phải phục hồi lại tại cửa hàng sửa chữa Apple! Mẹ cũng ok luôn, một phần vì chiều, một phần tin tưởng và một phần cũng để cho con trải nghiệm, nếu có không như ý cũng rút ra được một bài học, chỉ dặn một câu "hãy nghiên cứu cẩn thận, kỹ càng trước khi làm, vì có thể sẽ không có cơ hội thử lại lần 2". Cu cậu sướng lắm, biết mẹ cho mình một quyền quyết định quan trọng vì biết Ipad đắt tiền, quan trọng hơn có lẽ là mẹ đã tặng cho cậu môt niềm tin !
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)