Đừng anh ạ, gieo giọt buồn tháng Tám
Góc hiên đời em gọi nắng về ngang
Anh thấy không, từng cơn mưa dai dẳng
Bỗng vỡ òa , trời vời vợi thênh thang.
Nắng mùa thu óng mềm như tơ lụa
Trải mịn màng trên từng phiến cỏ non
Khép mi ngoan, nghe tình yêu gõ cửa
Nụ hôn mềm, ngọt như quả thị ngon.
Gió mùa thu, mây mùa thu tháng tám
Dẫn đôi ta lạc vào giấc chiêm bao
Anh, hoàng tử trao em nhành hoa thắm
Tỉnh mơ rồi... hương ngào ngạt dài lâu.
Hãy cùng em, quên đi vầng trăng khuyết
Tháng tám về, đâu chỉ lá vàng rơi
Bài thơ thu, lời ngọt ngào tha thiết
Chuyện chúng mình, đừng anh nhá... phai phôi.
Thơ Hoa Quỳnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét