Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2012

Em cô đơn rồ dại của tôi ơi !

                                                    
                                      Quán cà phê dưới gầm cầu xe lửa
                                      Hạt mưa đen rơi trên ô kính vỡ
                                      Ngón tay dài trong bóng tối run run
                                      Lá đầu thu xao xác bên đường
                                      Trời chuyển gió sắp quay cuồng bão lớn
                                      Điều tôi nói phải chăng là quá muộn
                                      Em u buồn em có nhận hay không?

                                      
                                      Em gầy như huệ trắng xanh
                                      Ngọn lửa nhỏ giữa hai vực thẳm
                                      Em tê dại em âm thầm kiêu hãnh
                                      Em cô đơn như biển lạ lùng ơi!
                                      Đi tìm nhau suốt đời
                                      Sao bây giờ mới gặp
                                      Khi mặt đất mênh mông đầy biến loạn
                                      Khi bước chân lầm lạc
                                      Khi con người giết nhau
                                      Những lá thư không biết gửi về đâu
                                      Những hải cảng không có tàu cập bến.

                                      Quen thất vọng tôi hồ nghi mọi chuyện
                                      Tìm trong mắt em náo động những chân trời
                                      Ngõ phố dài hôm ấy mưa rơi
                                      Đã xa vắng trên đường ướt lạnh
                                      Tóc em rối và áo em đỏ thắm
                                      Những bức tranh nổi gió ở trên tường.
                                      Hoa cúc vàng – nỗi nhớ của hoàng hôn
                                      Những dãy phố những con thuyền phiêu bạt
                                      Những người con gái, con trai im lặng.

                                      Mắt mở to trong nắng thẳm mong chờ.
                                      Thế giới xanh xao những sự thực gầy gò.
                                      Em đã đập vỡ ra từng mảnh
                                      Giấu sôi sục trong những đường nét lạnh
                                      Em đi tìm thế giới của riêng em
                                      Tình yêu và nỗi khổ của riêng em
                                      Niềm tin lớn giữa cuộc đời vô lý.

                                      Nghĩ về em bao buổi chiều lặng lẽ
                                      Tìm trong em bao khát vọng không ngờ
                                      Môi tôi run những lời nói dại khờ
                                      Em ẩn hiện sao còn xa lạ thế
                                      Tôi ảo tưởng quá nhiều ư? Có lẽ
                                      Em cần gì gió lốc của đời tôi.

                                      Mai em đi mùa hạ cũng qua rồi
                                      Tôi ở lại một mình trên phố vắng
                                      Hoa cúc rối chiều xuân nào tôi đến
                                      Chẳng gặp em chỉ màu hoa vàng rực
                                      Đêm nay về đốt lửa giữa hồn tôi
                                      Đêm phòng không tiếng nổ vỡ khắp trời
                                      Thời đau khổ chung quanh đều đổ nát
                                      Nỗi cô đơn đen ngòm như miệng vực
                                      Tôi muốn đi tới đích cùng em
                                      Tôi phải đi tới đích cùng em.

                                      Lòng tôi như buổi sớm vẫn nguyên lành
                                      Em nhận lấy, em đừng e ngại mãi
                                      Tôi tan nát tôi kinh hoàng sợ hãi
                                      Em cô đơn rồ dại của tôi ơi!

(Lá thu - Lưu Quang Vũ )

Không có nhận xét nào: