Lâu lắm rồi mới đến lớp học võ của con. Năm năm trước, cứ 2 buổi một tuần sau giờ học, mình đèo Tôm Ốc từ trường Bình Minh trên phố Thợ Nhuộm đến Cung văn hóa Hữu Nghị để học Vĩnh Xuân. Nhớ ngày đầu, đến gặp thầy già mình thấy thầy không tỏ ra mặn mà hay vui vẻ gì khi có phụ huynh đến xin cho con theo học, thấy ngài ngại vì chẳng biết thế nào mà bày tỏ. Đến lần sau, gặp thầy trẻ thì cảm giác thoải mái hơn. Thầy trẻ vui vẻ, nhẹ nhàng và tỏ ra thân thiện, mình thấy bớt lo lắng phần nào vì mình biết, Tôm và Ốc mới học lớp 2 và lớp 3, sau một ngày gò bó ở trường sẽ như được sổ lồng, nghịch vô tổ chức, trong khi thầy giáo lại già, lớp học chủ yếu là các bác hơn cả tuổi bố mẹ rồi, khó hấp dẫn trẻ con lắm.
Vậy là sau 2 năm, Ốc oằn èo nản chí rẽ ngang đòi đi học đá bóng, Tôm thì sĩ diện vì có một bạn còi, nhỏ hơn 1 tuổi đến theo học tiến bộ rất nhanh nên quyết chí tu tỉnh ganh đua! Giờ thì Tôm đã chuẩn bị lên lớp 9 cao 1,75m, đã chăm chỉ và thích học Vĩnh Xuân rồi.