Ngày làm việc đầu tiên của một năm mới, chẳng có gì đặc biệt, mọi việc dường như vẫn cũ.
Hôm qua, ngày đầu tiên của một năm, lần đầu tiên không về quê mà ở lại Hà Nội, tự lo lắng cho mình, cho ngôi nhà của riêng mình và giành thời gian nghĩ về những gì sắp tới. Sáng đi chợ, mua hoa, mua đồ thắp hương, dọn dẹp nhà cửa cho thêm gọn gàng, sạch sẽ. Chiều hôm trước, phone cho vợ chồng Thu Hùng để xin phép cho Bi sang nhà chơi, ngủ lại cùng Tôm Ốc, nhìn các con háo hức, nôn nóng chờ Bi sang mà thấy vui lây.
Hai tuần trước, Tôm bị đau tay do chơi bóng đá, bắt bóng thế nào mà tay lại trật ngửa ra sau. Lúc nhìn con đi học về, giơ cánh tay lủng lẳng không cử động được mà thương quá, vội đèo con đến bệnh viện chụp chiếu, bác sĩ dặn sau khi xem phim X-quang thì không phải lo nhiều vì xương không bị gãy, rạn, chỉ tổn thương phần mềm, cần uống thuốc giảm đau 1 tuần và cố định tay bằng nẹp là sẽ ổn. Vậy mà mấy hôm nay vẫn kêu con đau xuống cả chân, chẳng biết có làm sao không nữa ? Có lẽ một phần do không thể cố định tay được vì là tay phải, vẫn phải cầm bút viết hàng ngày. Mình hay đùa "con phải cẩn thận đấy, nếu không giữ gìn, cứ chủ quan thì rất có thể một ngày tay sẽ rụng!". Mà không chỉ cái tay này đâu, mình còn hay dọa là không cẩn thận cái gì cũng có thể rụng, nhất là không chịu vệ sinh cơ thể có ngày một số thứ sẽ rụng mất! Thật đấy.




