Thứ Hai, 16 tháng 12, 2013

Không đề gửi ngày xưa


                                  Ngày xưa chập chững thơ tình 
                                  Bao nhiêu thương nhớ đều dành cho Em. 
                                  Lẽ nào người đã vội quên, 
                                  Lẽ nào người nỡ theo thuyền sang ngang. 
                                  Bỏ lời thề ấy dở dang, 
                                  Bỏ tôi đứng giữa bẽ bàng cô đơn. 
                                  Thơ xưa đọc lại thật buồn 
                                  Rượu không dìm hết nhớ thương vơi đầy. 
                                  Thơ tình Em trả lại đây 
                                  Sao không trả cả những ngày mới quen ? 

                                  Bến xưa giờ vắng bóng thuyền 
                                  Chiều in bóng kẻ vô duyên cuối đường...

Thơ Giang Tuấn Đạt

14 nhận xét:

Nặc danh nói...

Xem ra, lòng nặng vấn vương,
Dù cho mỗi đưa một đường đã lâu.
Người nhầm, thề nguyện chi đâu,
Chỉ là một chút "qua cầu, gió bay".
Thơ người, người nắm trong tay,
Người còn đòi cả "tháng ngày", đâu ra?
Người ơi, ngày ấy đã xa,
Người đừng vương vấn, kẻo mà khổ tâm.
Nếu như duyên hợp "trăm năm",
Thì ông Trời đã chẳng ngăn chúng mình.
Thôi thì người cố quên nhanh,
Hãy bằng lòng với mối tình Trời trao.

Viên Thạch nói...

Ai đọc thơ mà nhập tâm thế ? !!!

Viên Thạch nói...

Mà nhập hồn với thơ thế nhưng ND này chắc là người bị nhầm nhiều nên hơi bị... noạn !!!

QV nói...

Ở đời ai chả nhầm hả VT? Mà chú có thấy noạn chỗ lào đâu nhỉ? Rất mạch nạc nà đàng khác. Ý tứ rõ ràng, niền mạch với bài trên, kết hợp ný. ND lày chắc nà mún thay nời "người nhận" trong bài thơ của GTĐ thôi.

Viên Thạch nói...

Cháu thì không nghĩ "ai chả nhầm" bao giờ chú QV ạ. Đôi khi, người ta phải chọn 1 giữa nhiều thứ không hề nhầm hoặc phải nhận cái "Trời trao" theo quy định của Pháp luật thôi. Hỏi thử, ông Trời có trao cho tất cả mọi người thứ không hề bị nhầm lẫn bao giờ không hở chú ??? Huhuhu.

QV nói...

Xin nỗi, là "ai chả có núc nhầm" VT ạ.

Viên Thạch nói...

Cháu thì chỉ thấy "Ai chẳng có lúc đúng lúc sai" thôi, chứ không thấy "Ai chả có lúc nhầm".
Chú QV thế này đáng được Trời ban thêm cho một cuộc sống nữa !!!

QV nói...

Thế chọn sai không phải là "nhầm" sao VT? Mà được ban thêm một cuộc sống có thích không nhỉ? Lúc ấy chắc gì có K9 để "cãi nhau"?

Viên Thạch nói...

Chú QV có biết chỉ cần có nghiệp vụ điều tra một tí là "cãi nhau" để ND tự lộ danh không ???

QV nói...

VT dọa chú à?Sợ quá!Huhu.

Chúc Linh nói...

Đã đành thơ là thương nhớ, là tiếng nói của trái tim, nhưng tác giả vấn vương nhiều thì thật là không nên. Hãy sống cho hiện tại thì tốt hơn nhiều.

Viên Thạch nói...

Chú CL ơi, GTĐ toàn bịa đặt đấy, chỉ phần ít là thật thôi. Mà rất nguy hiểm là phần bịa lại cứ hay mới kinh chứ !!

Unknown nói...

Bia ma hay nghia la cai phan su that it oi ay rat co trong luong VT a.

Viên Thạch nói...

Nhiều khi nhà thơ còn hay mượn tâm hồn người khác để sáng tác nữa đấy chú QV ạ ! Tin thì chắc chết !