Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2013

Phố xưa


Nếu có thể, anh sẽ về phố cũ
Nhặt lá vàng trên lối nhỏ từng đi.
Nếu có thể, anh hoá mình làm cỏ
Ôm ước ao chờ đón gót em về.

Nếu có thể, anh hoá làm tất cả
Làm lá vàng, cỏ dại, hoặc cây khô
Nếu có thể, anh sẽ không vội vã
Đánh mất em như thuở ấy, dại khờ...

Em thấy đấy, tất cả đều có thể
Lá vàng rơi, cây khô đứng trơ cành
Cỏ đợi mãi, sao em không về nhỉ
Anh một mình.
Anh không thể là anh !

Thơ Giang Tuấn Đạt

4 nhận xét:

Khoai Việt nói...

Đón năm mới bằng hoài niệm.

Viên Thạch nói...

Không ạ. Em đón năm mới bằng những tình cảm lộn xộn. Chiều cuối năm, cũng ngồi viết rồi không viết được...
Đành để hoài niệm ấy đón Xuân thôi !

QV nói...

Giờ đây anh có làm cây cỏ,
Hay lá vàng,hay ...(chấm chấm) v.v...
Thì điều ấy liệu có còn ý nghĩa,
Khi thời gian bụi đã phủ muôn lần?

Viên Thạch nói...

Chú QV toàn dìm hàng !