Thứ Bảy, 13 tháng 4, 2013

Không đề


                                 Rất có thể tình anh như muôn sóng
                                 Suốt cuộc đời ôm ấp bến bờ em
                                 Nhưng chẳng hiểu vì sao em cứ sợ
                                 Một ngày kia sóng chẳng vỗ êm đềm.

                                 Rất có thể tình anh như muôn gió
                                 Đưa cánh buồm em đi khắp chân trời
                                 Nhưng em sợ tình yêu mình nhỏ bé
                                 Liệu có vượt qua những gió lớn ngoài khơi ?
                       

                                 
                                 Rất có thể tình anh như lòng biển
                                 Đến với em bằng tất cả mặn nồng
                                 Nhưng chẳng hiểu vì sao em cứ sợ
                                 Đến một ngày anh chỉ có bão dông.

                                 Nhưng có thể chẳng như là em nghĩ
                                 Anh vẫn anh với tất cả chân tình
                                 Và có thể những ngại ngần phi lý
                                 Sẽ làm cho em đánh mất anh !


Thơ Giang Tuấn Đạt

10 nhận xét:

TranKienQuoc nói...

VT không được dùng thơ Tuấn Đạt để nói với đ/c chồng nhé! Vì đ/c chồng là băng đảng của chú KQ.

Viên Thạch nói...

Cháu đang cười vì lời cảnh báo của chú KQ ! Chắc băng Đảng này chỉ kết 2 câu cuối thôi ?!

QV nói...

Sóng đôi khi chẳng vỗ về an ủi,
Lại làm cho bờ lở, đất trôi.
Gió chỉ thổi, "âm thầm không nói"
"Mà sao núi phải mòn", người ơi?
Lòng biển mênh mông, đầy bất trắc,
Chẳng lẽ tình anh cũng thế mà thôi?

Mình cứ mãi là mình thôi người ạ!
Với tình yêu rất thật trên đời,
Với sướng, khổ, buồn, vui...đủ cả,
Ta cứ yêu nhau, yêu mãi không thôi.
Hãy gửi niềm tin vào tình yêu như thế,
Trọn cuộc đời sẽ không đánh mất ai.

Viên Thạch nói...

Nỗi sợ đang to gặp chú QV là bé ngay lại ! Ước mơ không được hà tiện thì lo lắng cũng phải hào phóng tí chứ chú ?!

Nặc danh nói...

Có một người du khách vào một cửa hàng ăn ở HN, sau khi nhìn thực đơn, người du khách gọi: cho tôi món Vịt Bắc Kinh giá 5 triệu đồng.
Sau khi người bồi bàn đưa ra một mâm rất to, người du khách mở ra thì thấy một quả trứng vịt lộn. Người du khách quát to:
Tôi gọi món Vịt Bắc Kinh cơ mà.
Người bồi bàn nói:
Thưa ông, con vịt có trước hay quả trứng có trước chúng tôi không biết, nhưng đây là món vịt Bắc Kinh của chúng tôi.
"be happy and always look into bright side of your life".
Từ một người bạn không biết bao giờ trên internet từ BT5.
CB

Viên Thạch nói...

Chúng ta biết nhau từ lâu rồi mà chú CB ? Người bạn đặc biệt với "Xử án bằng jury" làm sao VT quên được. Nếu nói theo cách của chú KM và chú QV ở đây, VT là Trỗi 9 thì chúng ta biết nhau từ "trong khói lửa" rồi !

TranKienQuoc nói...

Người ta thường thích Biền và Thuyển (nhớ đọc chính xác!) thơ Xuân Quỳnh, nhạc Pahn Huỳnh Điểu; còn chú thích Biền và Thuyển của Hữu Xuân. Nhất là câu:
Có những đêm giông tố
Biển lại trèo lên thuyền
Ôi, tình yêu muôn thuở
có bao giờ đứng yên

Viên Thạch nói...

Có người còn đọc cho cháu nghe là :
"Có những đêm vô cớ
Biển đòi trèo lên thuyền" cơ chú ạ !

QV nói...

"Trèo lên" là cứ thế lên, chẳng cần xin phép ai. Còn "đòi lên" là mới đòi thôi, chưa chắc đã lên được. Như vậy vẫn còn "nịch sự" chán. Mà cũng chẳng phải vô cớ đâu, có cớ cả đấy. Lửa gần rơm không bén mới lạ. Bởi "tình yêu muôn thuở có bao giờ đứng yên".

Viên Thạch nói...

Lửa gần rơm mà bén thì tại trời nắng to hay gió lớn thôi chú QV ạ ! Như thế sẽ không được so sánh với tình yêu của Biền và Thuyển !