Thứ Ba, 30 tháng 4, 2013

Khoảng cách


                                Nếu giữa anh và em chỉ cách một chiếc cầu,
                                Hai dải phố và dăm ba lối rẽ,
                                Anh sẽ đến tìm em mỗi khi có thể
                                Cả những khi không cảm thấy nhớ nhung.

                                Nhưng giữa anh và em là một dòng sông,
                                Cộng với cả non nửa vòng trái đất
                                Làm sao mình có thể gần nhau được
                                Dẫu chỉ là một phút thế rồi xa.
              

                                Khi chúng mình cũng chẳng giống người ta
                                Thời đại mới, hẹn hò qua mạng net
                                Anh lạc hậu nên đành ngồi khó nhọc
                                Luyện tay mình gõ bàn phím vô duyên.

                                Nhưng chính những email khiến mình hoá gần thêm
                                Gần hơn cả những gì anh ao ước
                                Như chẳng có cả nửa vòng trái đất
                                Khi mỗi ngày mình vẫn viết cho nhau.

                                Đời sẽ buồn và đơn độc bao nhiêu
                                Nếu chẳng có những diệu kỳ như thế
                                Anh sẽ chẳng là anh nếu em không viết nữa

                                Như email thiếu mất dấu @...

Thơ Giang Tuấn Đạt

2 nhận xét:

Chúc Linh nói...

Từ những nhận xét rất kỹ thuật của những người dùng máy tính TD đã gắn những tình cảm của con người với nhau thành một chuỗi yêu thương của con người với nhau. Những cái tưởng như vô thức, vô tri đã gắn lại với nhau thành những cảm xúc riêng tư chỉ một mình biết, một mình cảm nhận.

Viên Thạch nói...

Bài thơ nào của bạn ấy cháu cũng thấy hay chú Chú Linh ạ.