Thứ Ba, 30 tháng 10, 2012

Thơ vui mùa cưới ! (St)


Có một ngày anh thấy em.
Đứng thè cái lưỡi mút kem vệ đường.
Thoạt đầu trông thật bình thường.
Nhưng khi nhìn kỹ khôn lường hoang mang. 

Người đâu trông thật đường hoàng.
Hai chân thẳng tắp như nàng Nơ canh (Ma nơ canh).
Đôi mắt giống tựa củ hành.
Cái mũi cao vổng khiến anh mãi nhìn. 

Thứ Hai, 29 tháng 10, 2012

Kiểu con gái như em ...

           
          Tối nay tôi viết cho em vài dòng, hãy coi những lời dưới đây là lời chia sẻ, chứ không hề có ý mỉa mai, trách cứ gì em. Và nếu đọc xong thấy đúng quá, em có thể xem như là tôi đang say mà viết...

Thứ Năm, 25 tháng 10, 2012

Trời trở rét...

                                                                                                                        Xuân Quỳnh

                                       Sao không cài khuy áo lại anh
                                       Trời lạnh đấy, hôm nay trời trở rét
                                       Gió nhiều quá phòng trở nên chật hẹp
                                       Bụi mù ngoài đường phố ít người qua


                                       Em từ nhà đi tới ngã tư
                                       Gặp đèn đỏ trước hàng đinh thứ nhất
                                       Chờ sang đường đèn xanh vừa bật
                                       Em lại quay về, thành phố mùa đông




Thứ Tư, 17 tháng 10, 2012

Tin sức khoẻ : Khi cơ thể lão hoá (sưu tầm)

Khi nào các bộ phận trong cơ thể của con người bị lão hoá ?
Bác sĩ Angela Epstien đã viết trong Daily Mail, tuổi của các bộ phận trong cơ thể bắt đầu suy thoái như sau :
1. Não bắt đầu suy thoái lúc 20 tuổi. Khởi đầu con người có 100 tỷ tế bào, nhưng đến tuổi 20 con số này giảm dần, và đến tuổi 40 con người mất mỗi ngày 10.000 tế bào ảnh hưởng rất nhiều đến trí nhớ và có tác dụng rất lớn đến tâm sinh lý người già.
2. Ruột bắt đầu suy giảm từ tuổi 35. Ruột tốt có sự cân bằng giữa các vi khuẩn có ích và có hại. Vi khuẩn có ích sẽ giảm đi đáng kể sau tuổi 55, đặc biệt ở phần ruột già. Sau 55 tuổi bộ tiêu hoá bắt đầu xấu đi và sẽ gây hại cho các bệnh đường ruột.

Thứ Ba, 16 tháng 10, 2012

Thời gian ơi... dừng lại


         Tại mấy cái hình chụp năm 17 tuổi hôm trước post lên khơi gợi bao nhiêu kỷ niệm . Hôm nay, post lên đây vài cái hình khác bắt đầu từ khi còn bé tí, cho đến bây giờ, thật là nhiều biến đổi. Nhìn kỹ đi kỹ lại, Bạch Hà nói mặt mình trông hình sự, hợp với nghề Luật đã học. Ở đây, nhận xét ấy có lẽ đúng với tấm hình đầu tiên, năm mình 2 tuổi ! 
          Có lẽ các bố mẹ nên chụp thật nhiều hình cho con mình những năm còn nhỏ vì theo kinh nghiệm của mình thì nghề nghiệp sau này thường dễ nhận biết ở trẻ mầm non !!!

Mẹ nói, ngày bé mình trắng tinh, mắt to một mí, 
môi mỏng và khi cười 2 má lúm đồng tiền xinh

Thứ Hai, 15 tháng 10, 2012

Nhớ quá mày ạ...

        Nhận mail Bạch Hà :

        " Tao bận quá . Trên nhà mình năm nay tổ chức 60 năm giải phóng Nghĩa Lộ. Họ giao cho mỗi xã, phường 01 gian hàng ẩm thực. Có xôi ngũ sắc, thịt trâu sấy, thịt lợn sấy, măng cay, bánh gai . Mày có về ăn không ? Có thèm món gì quà quê không ? Không có cơm lam mày ạ. Có cả rượu táo mèo nữa. Không ai làm được cả. Tao phải đi mượn ở đại lý về trưng bày. Tao đi kho bạc mấy ngày nay chưa rút được tiền. Ảnh bọn mình ngày xưa trông ác phết đấy chứ ! Con Yến lúc ấy xinh mà nhìn hiền nhỉ ? Còn mặt mày trông thật hình sự. Thế là học luật cũng hợp với cái mặt mày đấy ! Hi hi. Còn tao trông lì thật. Tự nhiên xem ảnh xong tao lại thấy thằng Giang có nét lì giống tao đấy. Vì ngày xưa tao cũng bướng lắm. Hay lì với Bố và cãi lại Mẹ. Bây giờ mắng con "mặt dầy" hóa ra "con nhà tông không giống lông cũng giống cánh" mày nhỉ ? ".


Hú vía !

          Suốt cả buổi sáng, loay hoay thử đi thử lại xem mấy mục cài đặt có xảy ra sai sót gì không. Rồi lại thấy mục "Những bài xem nhiều nhất" biến mất. Ui ui. còn tiếp đến gì mất nữa đây ??? Mình như bị đau tim ! Nhìn con số lượt xem trang lên đến hơn 30, mình quyết định copy bài viết ra word page để lưu lại đề phòng nếu lỡ có gì thì...còn có cái để mà đỡ tiếc ! Mất đến gần 1 tiếng với việc copy, được hơn 1/2 tổng số các bài rồi thì bỗng nhiên giật mình vì thấy mục "Bài xem nhiều nhất " lại xuất hiện, với đủ 10 bài như khi số lượng người xem hơn 1 vạn. Nhìn lên số lượt xem trang, lại thấy trở về số cũ của hôm qua 10760. Ôiiii, sao mừng quá đỗi !

           Chẳng biết là sao, do lỗi hệ thống hay do gì nhỉ ? Có anh hùng nào đã cứu mỹ nhân không ...? Hihi... giàu tưởng bở tí  !!!

Help Me !


           Chẳng hiểu sao hôm nay mở trang của mình ra, danh sách số lượt xem trang của mình đã biến mất. Hơn 1 vạn lượt xem trang giờ lại chỉ là con số O, thấy có ai vào thăm lại bị đếm lại từ đầu, giờ mới đến số 10. Thế là sao nhỉ ? Tự nhiên thấy lo lắng quá, không biết liệu có bị mất gì nữa không ? Sợ nhất là các bài viết của mình sẽ không còn nữa... Liệu có phải do hacker nào không ?

           Huhu. Có ai biết việc này không ? Giúp mình với !

Thứ Sáu, 12 tháng 10, 2012

Tìm về năm 17 tuổi...

      
         Tối qua, lại hoài cổ với mấy cuốn album, thấy mình năm mười bảy tuổi... 

         Trong cái ảnh bộ ba, mình ngồi giữa vì nổi "máu anh hùng không biết sợ" khi mà hai đứa kia cứ sợ chụp ảnh 3 ! Kiều ngồi nhôm nhổm trong vườn khoai lang, cạnh mấy cây mía, cây cam quít gì đó trông có vẻ cố tự nhiên mà cứ như sẵn sàng chuẩn bị nhảy bổ vào ông thợ ảnh !



    

Thứ Hai, 8 tháng 10, 2012

Con trai mê truyện... chế

       
        Lúc nào cứ có đầy đủ bố mẹ ở nhà y rằng con trai ngồi dúi đầu vào nhau, lúc góc giường, lúc góc ghế, rúc rích, hi hí... Nhìn cái cảnh "vạ vật", tay cầm điện thoại của bố, lúc thì của mẹ, đoàn kết gắn bó khác hẳn những lúc chí chóe nhau, sao mà... yêu thế ! Cái kiểu bạ đâu ngồi đấy, có khi chân bắt chéo nhau cao lên tới... mặt, miễn là bố mẹ cứ mặc kệ, không nhòm ngó gì là 2 cái "bản mặt" cứ như nở hoa !
        Tái diễn nhiều lần, gần đây có lúc mẹ ghé vào xem ké thì lại bị đẩy ra, mờ ám quá. Làm bài lượn lờ giả vờ không quan tâm nhưng nhân lúc các chàng không đề phòng, để nguyên lịch sử xem trang trên điện thoại, mẹ đã khám phá ra 2 chàng mê hài... chế. Cả một trang web chuyên truyện, thơ, ca, họa... chế các kiểu, chắc lại bạn bè rỉ tai nhau đây.          

Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2012

Bàn tay em

  
                                           Gia tài em chỉ có bàn tay,
                                           Em trao tặng cho anh từ ngày ấy,
                                           Những năm tháng cùng nhau anh chỉ thấy
                                           Quá khứ dài là mái tóc em đen.
                                           Vui, buồn trong tiếng nói, nụ cười em,
                                           Qua gương mặt anh hiểu điều lo lắng,
                                           Qua ánh mắt anh hiểu điều mong ngóng,
                                           Anh nghĩ gì khi nhìn xuống bàn tay ?


Thứ Ba, 25 tháng 9, 2012

Em đi tìm anh trên bán đảo Ban-căng


          Chàng là một sinh viên Việt Nam tài hoa với rất nhiều tài lẻ, du học tại Rumani những năm 60 cuả thế kỷ XX. Nàng là sinh viên người bản xứ, xinh đẹp, tóc vàng, mắt biếc. Như duyên trời định, họ bất ngờ gặp và quen nhau trong một kỳ nghỉ hè bên bờ Biển Đen. Và họ yêu nhau. Tình yêu nồng nàn đắm say của tuổi trẻ dạt dào như sóng biển. Thế nhưng, do hoàn cảnh lịch sử lúc bấy giờ quá khắc nghiệt, chàng bị "tổ chức" bắt buộc phải chia tay nàng mà không được tiết lộ với người yêu nguyên do... Bỗng dưng chàng biến mất, cô gái đã phát bệnh tâm thần và lang thang đi tìm người yêu ở tất cả những nơi trước đây 2 người đã từng hò hẹn, từng chỉ non thề biển... Chàng trai đau khổ đến tột cùng khi phải câm lặng chứng kiến nỗi đớn đau vì bị phụ tình của cô gái trong trái tim mình, chàng đã bật lên những lời thơ, mà lúc ấy chàng không hề nghĩ rằng nó đã lập tức trở thành những áng thơ tình bất hủ và sau này còn được bình chọn là một trong những bài thơ tình hay nhất thế kỷ XX...


Em đi tìm anh trên bán đảo Ban-căng

Khổng Văn Đương


                                       Em đi tìm anh trên bán đảo Ban-căng
                                       Tìm không thấy chỉ thấy trời im lặng
                                       Một mình em trong màn đêm thanh vắng
                                       Tim bồi hồi chân bước vội dưới trăng

                                       Em trèo lên đỉnh núi cao Các-pát
                                       Nhìn theo anh mất hút biết về đâu
                                       Chân ai đi xa lắc tím trời Âu
                                       Dòng nước mắt bỗng trào ra chua chát !

                                       Em lại đến Biển Đen xưa dào dạt
                                       Sóng xô bờ liên tiếp gọi triền miên

Thứ Hai, 24 tháng 9, 2012

Biển bờ...

Thơ Đinh Thu Hiền

                            Không có nghĩa mỗi lần sóng vỗ
                            Là nồng nàn hôn cát đâu anh !
                            Vâng em hiểu ngoài khơi vừa ngập gió
                            Đưa sóng vào rồi đẩy sóng xa thêm…


                            Không có nghĩa những con tàu đêm đêm
                            Chưa ngủ bởi hải đăng còn thao thức
                            Thăm thẳm giữa đại dương màu mực
                            Biết về đâu nếu chỉ một thân tàu ? 


Thứ Năm, 20 tháng 9, 2012

Lời yêu từ giáo viên dạy Sử

       
        Đọc bài  "Trò chuyện với cô giáo dạy Sử gây sốt trên mạng facebook"  viết về cô giáo Lê Thị Mỹ Dung, dạy Sử, trường THPT Phan Đình Phùng, Hà Nội đang là hiện tượng gây sốt, trấn động bao người. Hiện tượng sốt này làm cho tôi liên tưởng đến :
       - Hình ảnh anh CSGT dắt tay một người tàn tật đi qua phố... 
       - Một người nước ngoài đứng ra làm người phân làn giao thông...
       - Một em bé biết khoanh tay lễ phép chào người lớn...
       - ...
       Tất cả các hình ảnh đó tưởng như bình thường thì ở xã hội ta đó là một điển hình cần được nêu gương, học tập. Chẳng lẽ, đó là những hành động xa xỉ, những hình ảnh đỉnh cao của văn hóa Việt rồi sao ?