Thứ Hai, 26 tháng 5, 2014

Nơi ở đầu tiên khi đến Mỹ


       Trước khi đến Florida tôi không hỏi Mark bất cứ điều gì về thành phố Jacksonville, kể cả về ngôi nhà của Mark ở. Tôi tự tìm kiếm trên internet những thông tin về thành phố này, về lịch sử, dân số, văn hóa, di tích lịch sử, bảo tàng, sân bay, phương tiện công cộng và khí hậu, những cây cầu, những công trình kiến trúc nổi tiếng... Tôi biết, đến nơi này sẽ không còn cảnh xe máy chạy rào rào trên phố, không có những con phố ken đặc người xuôi ngược như muốn dính vào nhau, không có cửa hàng cửa hiệu tràn lan trên mỗi phố, không có cả cái nắng chói chang như thiêu đốt mỗi trưa hè... nhưng tôi lại không biết, không hề hình dung được ra khỏi trung tâm là những ngôi nhà kiểu biệt thự có ở khắp mọi nơi, phân bố đều khắp trong các khu vực ngoại vi thành phố, cho cảm giác trời đất nơi này thật là rộng lớn, hiền hòa...



Thứ Tư, 21 tháng 5, 2014

Tôi đã bước đi rất miệt mài


        Tôi không nằm ngoài phạm vi những người từng hối tiếc vì đã không chăm học. Vì vậy, tôi cũng không nằm ngoài phạm vi những người làm cha mẹ mong con cái mình theo đuổi những hoài bão mà mình chưa làm được. Tôi từng ước mơ rất nhiều và cũng từng một lần bị bố tôi cảnh cáo rằng "con hãy bỏ ý định ấy đi, đừng có liều mạng nhảy ra khỏi tàu khi mà nó đang lao nhanh về phía trước" lần biết tôi chuẩn bị học xong năm nhất Đại học Luật lại có ý định thi lại vào Đại học Tổng hợp vì chỉ còn duy nhất Đại học Tổng hợp ngày đó có chỉ tiêu học sinh đỗ điểm cao sẽ được du học Châu Âu. Bố tôi cảnh báo vậy bởi vì việc tôi đang là sinh viên mà thi "chui" một trường nữa nếu trường phát hiện sẽ lập tức bị đuổi học, lúc ấy thì chỉ có toi.

Thứ Hai, 19 tháng 5, 2014

Chỉ là mơ thôi!



        Rất nhiều đêm, tôi có những giấc mơ kỳ lạ rằng tôi vẫn là một cô sinh viên còn rất trẻ, đẹp và hiền lành nhưng một ngày bình yên giật mình nhận ra bị lãng quên bởi người yêu duy nhất suốt nhiều năm bỗng nhiên hững hờ, không còn liên lạc... 

      Tôi vẫn tự hỏi, tôi có một tuổi trẻ trong sáng và tự tin, yêu và giữ gìn cuộc sống bằng tất cả sự nỗ lực, mọi người bên tôi cho đến giờ vẫn đang sống hạnh phúc khi có sự hiện diện của tôi. Tôi không hiểu tại sao giấc mơ ấy cứ nhiều lần lặp lại, rất nhiều lần lặp lại trong mấy năm gần đây. 

Thứ Hai, 12 tháng 5, 2014

Tôi đến Florida


         Tôi quyết định đến Florida thay vì đến New York khi Mark nói:

         - Đừng đến New York, Hà. Thành phố New York vô cùng nguy hiểm, không an toàn đâu. Hãy đến Florida, nhà anh có dư 1 phòng ngủ cùng 1 phòng vệ sinh, sẽ thoải mái cho Hà. Anh nghĩ, có thể ai đó cho rằng không quan trọng khi ở trong một gia đình người bản xứ, nhưng anh thì nghĩ khác, Hà hãy đến ở nhà anh, một gia đình Mỹ truyền thống, Hà sẽ cảm nhận được văn hóa gia đình ở đây thì khi đó Hà mới thực sự đến Mỹ. Đến đây, chúng ta sẽ có nhiều việc để làm và nhiều nơi để đến, đừng ngại.

         Vậy là tôi đã đến Jacksonville, thành phố nơi Mark đang sống với sự hướng dẫn, dặn dò tỉ mỉ của Mark trước lúc lên đường. 


Nhà riêng của vợ chồng Mark tại thành phố Jacksonville rất nhiều hoa hồng

Thứ Tư, 23 tháng 4, 2014

Khởi đầu một chuyến đi xa



       Chưa một lần nào mình ra sân bay Nội Bài lại thấy đông như vậy, đông nghịt luôn. Khu vực làm thủ tục các chuyến bay quốc tế xếp hàng dài dằng dặc, mình đến sớm hơn 2 giờ đồng hồ mà phải đợi mãi mới đến lượt.


 Hành lý gửi chỉ mỗi thế này thôi

        Hành lý gửi được phép 2 suitcase, mỗi chiếc 23kg vậy mà mình chỉ mang 1 lại có 19,5kg, kể cũng lãng phí. Tuy nhiên, mình hay cẩn thận, nghe nói Hải quan kiểm soát chặt chẽ hàng hóa vào Mỹ nhất là từ Việt Nam đến nên mình cứ tuân thủ, cái gì được phép, an toàn thì mang, tránh những vi phạm dẫn đến hối tiếc.

Chủ Nhật, 20 tháng 4, 2014

Hôm nay mình lên đường

     
       Hai ngày nữa là sinh nhật đồng chí Tiến, mình sẽ chúc mừng khi vừa đặt chân lên đất Mỹ. Ở nhà, mình đã cắm bình hoa, dịu dàng với những yêu thương để lại. Hôm ấy, cùng ngày sinh với Lê-nin, đồng chí cũng sẽ được cả thế giới này nhắc nhớ, bạn bè tự do nhậu nhẹt, chắc chắn vui!


      Tối nay mình lên đường. Một chuyến bay dài và không biết có mệt? Bay đêm, sáng ra sẽ transit tại Nhật, sau đó lại transit tại Dallas, một mình sẽ có nhiểu cảm xúc đây? Không có cảm giác bồn chồn hay háo hức như những lần đầu đi nước ngoài nữa vì biết rằng mỗi nơi mới sẽ mang lại nhiều điều mới, hiểu biết mới, vậy nên cứ để mọi điều đến một cách tự nhiên thôi. 


         Tối qua đã gọn gàng hành lý, một suitcase, một ba lô là đủ để lên đường.

Thứ Ba, 15 tháng 4, 2014

Mình sẽ đến nơi này


Jacksonville - Thành phố lớn nhất Hoa Kỳ

Jacksonville là một thành phố mơ ước mà bất kì ai đặt chân đến tiểu bang Florida cũng đều muốn đến thăm nó đầu tiên. Jacksonville là một xã hội kiểu mẫu với lối sống rất thân thiện, lịch sự, văn hóa, những di tích lịch sử lâu đời vẫn còn được bảo tồn, nền kinh tế phát triển, công nghệ hiện đại, cơ sở hạ tầng đều rất vững chãi. Hẳn bạn sẽ có những khám phá thú vị nhất tại thành phố xinh đẹp này !
Người dân ở đây gọi thành phố bằng cái tên thật ngắn gọn, gần gũi và dễ nhớ là “Jax” hay “J-ville”. Vào năm 1968, chính quyền đã có sự hợp nhất quận – thành phố nên Jacksonville trở thành đô thị rộng lớn nhất về mặt diện tích tại bang Florida cũng như nước Mỹ, xếp thứ 11 trên toàn thế giới.
Sổ tay du lịch so tay du lich Sotaydulich  Sotay Dulich Khampha Kham Pha Bui Jacksonville  Thanh pho lon nhat Hoa Ky
Cảnh thành phố Jacksonville nhìn từ trên cao. Ảnh: en.wikipedia.org
Dòng sông St. Johns chảy từ phía bắc đi ngang qua phía đông thành phố rồi tiếp tục xuôi dòng đổ vào Đại Tây Dương. Con sông dường như mang một diện mạo khác khi chảy qua rìa thành phố, nơi có những câu cầu nổi tiếng uốn lượn bắt ngang, nơi có một cụm các tòa nhà cao chọc trời đang chen mình soi bóng xuống dòng sông.
 Sổ tay du lịch so tay du lich Sotaydulich  Sotay Dulich Khampha Kham Pha Bui Jacksonville  Thanh pho lon nhat Hoa Ky
Main Street Bridge.Ảnh: forum.skyscraperpage.com

Vẫn nơi ấy


         Hôm Tết về quê, vẫn cứ lang thang đến dòng suối này. Đứng bên bờ thường hiện lên trong trí nhớ là cơn lũ cuồn cuộn cuốn trôi chiếc xe tải chở nước mắm từ miền xuôi lên bị chết máy giữa ngầm... 


Chiều đã tắt nắng nên không còn trong veo...

Thứ Bảy, 12 tháng 4, 2014

Lâu quá rồi mới lại được viết


         Sau gần chục ngày chiến đấu đến hôm nay mình đã có thể mỉm cười sung sướng với kết quả đạt được. Tự nhận rằng mình thực sự quả cảm, bản lĩnh khi đối đầu với một ban bệ các thành viên đầu não của một trường đại học công lập nổi tiếng ở Hanoi này. Quá mĩ mãn khi nhìn thấy gia đình các em sinh viên đang bình tâm trở lại khi được nhà trường ghé vai nâng đỡ cục đá to đùng mà chính nhà trường lỡ tuột tay để rớt lên vai các em.
   

Thứ Tư, 26 tháng 3, 2014

Giấc mơ bất thường


        Chẳng hiểu sao dạo này hay ngủ mơ quá. Không bị mấy giấc mơ kiểu khủng bố là nhìn thấy ai đó lạ hoắc trong nhà hay ở cầu thang và biết chắc đó là ma nữa mà là những giấc mơ tưởng chừng không bao giờ mơ nổi!. Đêm qua mơ một giấc mơ rất lạ, một là anh xã biến thành Papa của mình, còn mình thì trong túi xách bỗng xuất hiện một tập tiền nửa USD nửa VND dày cộp trước khi đi du lịch! 


         

Thứ Sáu, 21 tháng 3, 2014

Sức mạnh của ý chí


Khi tin rằng mình có thể làm được điều gì, thì chắc chắn bạn sẽ đạt được điều ấy.


Maxwell Maltz

Viết cho những phụ nữ biết làm bánh

Tôi tin chiếc bánh bỏ tiền mua ngoài hàng không thể mang lại nụ cười, hạnh phúc bằng chiếc bánh chính tay người phụ nữ bên cạnh chúng ta làm.
Thanh Hải
Dành tặng tất cả những người phụ nữ biết làm bánh. Và đặc biệt, dành tặng em.
Mình đã ăn qua hầu như tất cả các hàng bánh có số, có má trên đất Hà Nội như Paris Gâteaux, Tous les Jours, Bùi Công Trung, Nguyễn Sơn, Thu Hương, bánh ngọt khách sạn nổi tiếng Melia, Metropole, Hilton… Thôi thì, nhiều cũng không nhiều, nhưng ít thì cũng không hẳn. Bánh mình ăn qua cũng có bánh ngon, bánh dở, có chiếc bánh ăn rồi cứ muốn ăn thêm cái nữa, cái nữa… Nhưng cũng có bánh mua của một cửa hàng danh tiếng nào đó mình ăn một lần rồi sẽ không bao giờ ăn lại nữa.
Bánh ngon hay không ngon còn phụ thuộc phần lớn vào khẩu vị riêng của mỗi người, nhưng với mình, những chiếc bánh ngọt bỏ tiền mua ngoài hàng, dù có ngon lành và lung linh đến mấy cũng không thể bằng những chiếc bánh mà mẹ, chị, cô, bác, người yêu mình cặm cụi hàng giờ đồng hồ làm ra được. Những chiếc bánh có thể chưa đẹp, không lung linh và bắt mắt như những chiếc bánh lộng lẫy được bày trong tủ kính, khiến trẻ con, người lớn đi qua phải thèm thuồng ngoái nhìn, nhưng với mình, đó mới là những chiếc bánh ngon nhất! Và cũng bởi thế, mình yêu những người phụ nữ biết làm bánh…
cake1-1712-1395304276.jpg
Một người đàn ông, dù có đi khắp chân trời góc bể, ăn khắp các mỹ vị chốn nhân gian, chắc chắn sẽ chẳng thấy món sơn hào hải vị nào bằng chiếc bánh người yêu, người vợ, người mẹ mình làm mỗi sáng.

Thứ Tư, 19 tháng 3, 2014

Chet toi roi


Khong biet bao nhieu lan tuyen bo hung hon voi con rang: khong bao gio cho con muon laptop de download game nua vi moi lan cho muon la sau do mot lan minh phai mat tien de cai lai may tinh do virut an thit het tai lieu minh de tren desktop chua kip cat di. Minh tu trach minh sao cu hay dong long trac an voi lu tieu yeu ham choi the khong biet? 

Tien trach ky hau trach nhan nen bao nhieu toi loi gio day minh deu phai nhan. 
- Ai bao noi roi lai khong giu loi, con cai nan ni i eo la lung lay?
- Ai bao cu tin la lan cho muon nay chac khong sao dau?
- Ai bao cu de tai lieu dang lam tren desktop cho tien?
- Ai bao co laptop lam gi?
- Ai bao nghi rang cho con choi cung la mot cach hoc?
- Ai bao it hieu biet ve cong nghe thong tin?
- Ai bao...

Nen gio moi phai viet chu khong co dau the nay. 
Laptop lai sap di vao benh vien roi. Mình chac cung phai di bac si chua benh ca ne thoi! 
Uoc gi cac con toi bien het thanh con gai?

Thứ Ba, 11 tháng 3, 2014

Cần ai đó


       Giờ, mình đang lu bù với việc. Mệt và buồn ngủ. Hôm cuối tuần gặp mặt báo chí, tự nhiên thấy sức nặng dồn thêm lên đôi vai. Muốn chia sẻ với ai đó hiểu mình, hiểu việc mà khó. Đành chỉ có thể vừa nghĩ vừa tin, vừa đi vừa vấp vậy thôi!

Thứ Hai, 3 tháng 3, 2014

Khúc tháng ba

  

                                      Hình như có cơn mưa nào lạc lối
                                      Chợt ào về làm ướt cả tháng Ba
                                      Thế rồi em vùng vằng đi rất vội
                                      Như chẳng hề biết Hạ vẫn còn xa.

                                      Ta vẫn biết trái tim mình nông nổi
                                      Trót nhớ mùa xưa, mùa ấy đã xa rồi
                                      Nào dám trách rằng em hay giận dỗi
                                      Thôi cũng đành, tình chỉ bấy nhiêu thôi.