Ngày này mọi người đang hồ hởi tươi vui đón mừng Lễ Tình Yêu với quà hoa và chocolate... thì mình lại nằm (hơi) bẹp ở nhà vì tự dưng xuất hiện một số triệu chứng mà theo nhận định của một đứa đồng môn rằng rất có thể là AIDS!
Ngày này mình cũng có quà. Quà của mình chẳng phải hồng cũng chẳng phải phải chocolate mà là một thứ rất hay ho, một thứ mà mình nhắc đến trong một lần ước ao nào đó là làm sao để mỗi sáng thức dậy được nghe vang lên trong không gian căn nhà nhỏ bé những bài hát mình thích. Chẳng ngờ những lời nói thốt ra đó lại lọt vào tai, lắng vào tim của chàng trung niên tinh tế mà biết ý! Thế là, một chiếc USB 16G (chứ không phải USD 16K) chứa 1/3 dung lượng những ca khúc được trình bày bởi nhiều ca sĩ nổi tiếng đã được trao là minh chứng cho tình yêu!
Thôi thì, ai bảo tự mình cứ ước ao những thứ dễ tìm, dễ kiếm mà lại còn dễ dùng như vậy? Mình còn nhớ năm ngoái, mặc dù nhậu say chân đi vòng vèo vậy mà về nhà vẫn cầm trên tay một cuốn sách thắt nơ rất xinh, tặng xong cười tươi rồi chui vào giường ngủ mất.
Ngày Valentine thật đúng là muôn màu, đa dạng!