Thứ Ba, 14 tháng 5, 2013

Cướp và kỹ năng sống !


Có một vụ cướp ngân hàng ở Ấn Độ. Bọn cướp lao vào ngân hàng, nổ súng và hét lên : "Tiền là của ngân hàng. Mạng sống là của các người". Tất cả đều từ bỏ ý nghĩ kháng cự.
==> Kỹ năng hướng suy nghĩ của người khác. Hiểu đối phương nghĩ gì là nắm 90% chiến thắng.

---------------------- 
Một nhân viên ngân hàng xinh đẹp quay mặt đi trốn tránh. Bọn cướp lại nói : "Chúng tôi chỉ cướp, không đến để hiếp dâm !"

Thứ Hai, 13 tháng 5, 2013

Xuân trên cao


         Vì quên nên hôm nay mới xem đến những chiếc ảnh này. Hôm Tết nguyên đán, muốn lang thang chụp ảnh nên tìm đến một nơi quen thuộc, nông trường... Khó có thể diễn tả được khi leo lên lưng chừng đồi, hoa đào hoa mận nở rực trời, một ngôi nhà nhỏ vách đất với bốn bên là hoa, là trái... như muốn xóa nhòa mọi ranh giới giữa con người với thiên nhiên... có lẽ chẳng ai tin, nhưng thực sự lúc ấy nghĩ đến thủ đô chẳng muốn về !
        
 Tất cả những vệt, đốm hồng phía sau đều là hoa đào, rực rỡ khắp nơi

Chủ Nhật, 12 tháng 5, 2013

Chút tình xưa



                               Vẫn con phố nhỏ, vẫn hàng cây
                               Mười mấy năm rồi chẳng đổi thay
                               Có làn mưa nhỏ như hò hẹn
                               Để cho hoa tím chợt rơi đầy.

                               Có kẻ lại dừng nơi quán cóc
                               Bỗng nghe hoài niệm thoáng qua lòng
                               Thương ôi cái thuở còn xanh tóc
                               Gót nhỏ ai còn xuống phố không ?

Chủ Nhật, 5 tháng 5, 2013

TÌNH YÊU


                                          Có tình yêu giống như cơn gió thổi 

                                Vờ vĩnh trao nhau những hẹn hò 
                      Rồi không đến, không một lời nhắn gửi 
            Ta một mình thao thức đón đưa.

                                          Có tình yêu như nắng ban trưa
                                Cồn cào cháy bùng khô khát
                      Rồi một ngày như hoàng hôn phai nhạt
            Âm thầm lịm tắt ở trong nhau.


Thứ Sáu, 3 tháng 5, 2013

Sáng ngày 1 - 5


          Sáng ngày Quốc tế lao động, cả nhà có mặt tại công viên Hòa Bình để cổ vũ cho Tom thi trượt ván. Có mặt từ 8 giờ, đã thấy lác đác có vài anh chị đến sớm đang khởi động. Tom hào hứng nhập vào ngay. Mới học lớp 7 nhưng Tom đã cao 1,7m nên đứng với các anh chị trông cũng chẳng khác mấy. Đôi lúc chợt giật mình, con lớn quá rồi.
         Tom Ốc tham gia tập môn này từ năm ngoái, cùng với đội các anh chị sinh viên tại vườn hoa Lý Thái Tổ, bên cạnh hồ Gươm. Một môn thể thao bổ ích, lành mạnh nên bố mẹ rất ủng hộ. Có một điều đặc biệt rất hay là nếu bạn trẻ nào muốn chơi môn này chỉ cần đến vườn hoa Lý Thái Tổ vào cuối các giờ chiều, sẽ có các anh chị hoặc các bạn trong nhóm dạy trượt miễn phí, ván cũng cho mượn luôn. Khi nào tập tốt rồi thích mua ván riêng của mình thì lúc ấy tự mua. Tom Ốc biết chơi môn này cũng do một lần tình cờ ra đó chụp ảnh, nhìn thấy mê luôn. Ốc trượt cũng tốt nhưng tinh thần tập luyện chưa cao nên không đi thi được. Tom tiến bộ hơn bởi chẳng ngại một tuần 2 - 3 buổi chiều tự đi xe bus từ nhà lên Bờ Hồ tập rồi tự đón xe về, Ốc lười đi vì say xe bus.
        Đến cổ vũ, cũng thấy nể các thanh niên trẻ bây giờ, bởi chỉ tưởng thi với nhau trong đội, ai ngờ đến nơi mới biết cuộc thi  tổ chức rất rộng, gồm cả các tỉnh thành khác như Hải Phòng, Hòa Bình, Quảng Ninh, Thái Nguyên, Thanh Hóa, Vinh... Thiết bị phục vụ cũng đầy đủ, từ băng rôn, loa, đài, micro, camera, nước uống... Trưởng BTC thuộc đội Hà Nội, là đội trưởng nhóm tập của Tom.

Tom bắt đầu khởi động lúc mới đến

Thứ Năm, 2 tháng 5, 2013

Lâu lắm rồi...


          Lâu lắm rồi tôi mới được áp mặt lên những tán lá chè...



        Mấy mươi năm... từ khi còn bé tí... 
        Tôi thích cảm giác úp mình trên lá, hít cái vị chát chát, thơm thơm...

Thứ Tư, 1 tháng 5, 2013

Cứ về quê là hăm hở


Từ nhà ra bãi đỗ xe...



Sáng Chủ Nhật, lên đường về quê. Hai chàng trai của tôi lại hăm hở lên đường. 
Giờ sức đã dài vai đã rộng nên một số thứ cá nhân đã không còn phải ai mang hộ nữa !

Thứ Ba, 30 tháng 4, 2013

Khoảng cách


                                Nếu giữa anh và em chỉ cách một chiếc cầu,
                                Hai dải phố và dăm ba lối rẽ,
                                Anh sẽ đến tìm em mỗi khi có thể
                                Cả những khi không cảm thấy nhớ nhung.

                                Nhưng giữa anh và em là một dòng sông,
                                Cộng với cả non nửa vòng trái đất
                                Làm sao mình có thể gần nhau được
                                Dẫu chỉ là một phút thế rồi xa.
              

Thứ Tư, 24 tháng 4, 2013

Hiếu "đậu" với "chuyện ngoài hồ sơ"


        Mấy hôm, cứ muốn viết gì đó cho đỡ cảm giác chông chênh mà chẳng có hứng. Chẳng có gì "bức xúc' hay "hưng phấn" để mà "nhập hồn" cho ra chuyện ! Thỉnh thoảng ngó vào facebook xem tâm tư của các bạn thế nào mà 'căn" để biết mình đang ở đâu trong một mớ hỗn độn của cuộc sống ! Hôm qua, chạy xe buổi trưa trên đường bỗng có một chút gì đó cứ khe khẽ xốn xang, mắt bỗng kiếm tìm mông lung khi những con đường thân quen vẫn đi cứ xào xạc âm thanh của gió, của những dịu dàng lá vẫy tay theo... Cố, cố, cố một cái gì đó như muốn bứt ra khỏi cái bùng nhùng của cảm giác mà không thể, không thể. Chẳng có đủ cảm xúc để viết ra một điều gì...
   

Thứ Ba, 23 tháng 4, 2013

Thứ Năm, 18 tháng 4, 2013

Cà phê sáng



                      Là nỗi nhớ lắng vào anh đậm đặc
                      Là ngọt ngào như thể đợi hòa tan        
                      Là mùi hương cồn cào, mê hoặc.
                      Là bình yên thanh khiết dịu dàng.

Đêm Sapa


                             Khi gió đã đưa mây về với núi
                             Chỉ còn anh thao thức giữa lưng trời
                             Nỗi nhớ nào khiến anh không chịu nổi
                             Cứ đi tìm theo muôn ánh trăng soi.

                             Triền dốc vắng mơ hồ làn sương mỏng
                             Nghe đâu đây văng vẳng tiếng em cười
                             Anh vụng dại trong trò chơi đuổi bắt
                             Nên chỉ tìm được những trái thông rơi.

Thứ Tư, 17 tháng 4, 2013

Hoa tre


         Tôi có một anh bạn người Hà Nội, hơn tôi 1 tuổi, thân nhau từ thời vừa bước chân vào đại học, khi đó tôi và anh chơi chung cùng một nhóm. Anh là một người tài giỏi, tôi tự hào có một người bạn như thế. Đôi khi anh hay thể hiện như là anh lớn hơn tôi nhiều lắm, có lẽ một phần anh gai góc hơn tôi, môi trường làm việc cũng khác nữa. Còn tôi thì luôn thấy hình ảnh anh là một thanh niên 18 tuổi, trưa nào cũng cùng một nhóm bạn vào ăn cơm cùng nhà ăn tập thể do sinh viên ngoại trú phải đi xe tuyến đến trường vào sáng sớm, chiều mới về. Chúng tôi đã thân nhau vì có những bữa ăn chung như thế. Tôi vẫn thấy anh là anh bạn ngày xưa, hồn nhiên và trong sáng nên cảm giác ấy giúp cho mỗi lần gặp nhau cùng bạn bè hay tán gẫu qua yahoo thật thoải mái. Mỗi khi chat qua yahoo messenger, anh cứ hay vặn vẹo tôi nhiều chuyện (chắc là bệnh đặc trưng của một số thành phần trong xã hội !). Chiều nay cũng thế, cứ "nhiễu" nên tôi đã nói với anh về Hoa tre, không ngờ anh cũng biết ! 

viethavic: sáng em có khách, giờ mới rảnh
dkim_cuong: Em co noi voi anh ma
dkim_cuong: moi chuyen tot dep ca chu
viethavic: vâng ạ

Thứ Bảy, 13 tháng 4, 2013

Không đề


                                 Rất có thể tình anh như muôn sóng
                                 Suốt cuộc đời ôm ấp bến bờ em
                                 Nhưng chẳng hiểu vì sao em cứ sợ
                                 Một ngày kia sóng chẳng vỗ êm đềm.

                                 Rất có thể tình anh như muôn gió
                                 Đưa cánh buồm em đi khắp chân trời
                                 Nhưng em sợ tình yêu mình nhỏ bé
                                 Liệu có vượt qua những gió lớn ngoài khơi ?