Thứ Hai, 13 tháng 8, 2012
Thứ Năm, 9 tháng 8, 2012
Cuộc đời rối như canh hẹ !
Dương Thụy
Nhiều độc giả viết email than họ đang rối bởi trong việc chọn hướng đi tương lai. Cuộc đời họ đang rối như canh hẹ: nên đi du học hay ở lại VN đi làm; nên lấy chồng có con trước hay học lên Cao học trước; nên học ngành ba mẹ ép trước rồi học ngành mình thích sau hay học song song cùng lúc 2 ngành trái ngược nhau; nên thi GMAT để học MBA hay khỏi thi gì cả vì chỉ học Master thường; nên đi làm trong công ty nhàn hạ hay làm ở công ty đa quốc gia v.v…Nghe họ kể lể tôi đọc cũng rối lên không kém. Tôi không thể cho họ bất kỳ lời khuyên nào vì chỉ có chính bản thân họ mới biết mình muốn gì, mình cần gì, mình phải làm gì. Sau khi xác định được rõ ràng, họ sẽ có quyết định của riêng mình. Quyết định đó chưa biết được là đúng đắn hay không, phải về sau mới rõ. Nhưng đó là quyết định của cá nhân, không thể đổ thừa cho ai được.

Thứ Hai, 6 tháng 8, 2012
Lan man ngày Chủ Nhật
Mấy hôm tuần trước bị đau mắt phải nằm nhà, không ra ngoài được vì mắt sưng híp, đỏ và đau nữa. Lúc mới có triệu chứng, liều mạng mua lọ thuốc Oflovid về tra nhưng bệnh tình không có chiều hướng thuyên giảm, thấy lo. Nghe nói đau mắt đỏ thường kéo dài rất lâu, có khi đến mười mấy ngày thì lại thấy yên tâm, có nghĩa là còn lâu mới khỏi ! Tra được 3 ngày, quyết định đổi thuốc khác và tự hứa nếu 2 ngày tiếp theo không đỡ sẽ đến bệnh viện, thật may là đến thứ Bảy thì mắt mũi có vẻ ôn ổn trở lại, chỉ còn hơi ngưa ngứa, đo đỏ thôi. Chủ Nhật quyết định ra ngoài theo đề nghị của "đấng phu quân" nhằm cải thiện tình hình tư tưởng vì theo nhận xét dựa trên "hiện tượng lâm sàng", nếu cứ tiếp tục ở nhà rất có thể sẽ mắc thêm bệnh tự kỷ !
Thứ Sáu, 3 tháng 8, 2012
Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2012
Chuyện xuất hiện vào lúc mất điện
Tự nhiên lại mất điện. Nằm trong bóng tối bỗng cảm nhận một cảm giác khó tả, có lẽ không phải là cảm giác dễ chịu. Điện thoại reo, nói chuyện trong bóng tối, cười trong bóng tối, chẳng hiểu cái mặt mình có giống như khi nói chuyện dưới ánh điện sáng choang? những âm thanh vang lên trong không gian không ánh sáng cứ thấy làm sao ý. không tiếng tivi, không tiếng trò chuyện, không tiếng ồn ào nào vọng đến vì có lẽ tất cả xung quanh đang cô đặc lại bởi màn đêm, bởi những tiếng mưa đang tí tách suốt từ chiều...
Thứ Bảy, 21 tháng 7, 2012
Thơ tình tháng Tám
Đừng anh ạ, gieo giọt buồn tháng Tám
Góc hiên đời em gọi nắng về ngang
Anh thấy không, từng cơn mưa dai dẳng
Bỗng vỡ òa , trời vời vợi thênh thang.
Nắng mùa thu óng mềm như tơ lụa
Trải mịn màng trên từng phiến cỏ non
Khép mi ngoan, nghe tình yêu gõ cửa
Nụ hôn mềm, ngọt như quả thị ngon.
Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2012
Bài văn "lạ" của Tom
Gần đây, Tom đã làm mẹ ngạc nhiên khi tự nâng cấp Iphone của mẹ từ phiên bản đầu lên phiên bản mới IOS 5.1 bằng cách đọc hướng dẫn tiếng Anh trên internet, rồi phổ biến cho mẹ sử dụng những tính năng mới cập nhật. Tiếp đà, xin mẹ cho nâng cấp Ipad lên phiên bản mới Ipad 2 với điều kiện chẳng may không như ý mẹ sẽ không ý kiến gì bởi lúc ấy coi như Ipad sẽ phải phục hồi lại tại cửa hàng sửa chữa Apple! Mẹ cũng ok luôn, một phần vì chiều, một phần tin tưởng và một phần cũng để cho con trải nghiệm, nếu có không như ý cũng rút ra được một bài học, chỉ dặn một câu "hãy nghiên cứu cẩn thận, kỹ càng trước khi làm, vì có thể sẽ không có cơ hội thử lại lần 2". Cu cậu sướng lắm, biết mẹ cho mình một quyền quyết định quan trọng vì biết Ipad đắt tiền, quan trọng hơn có lẽ là mẹ đã tặng cho cậu môt niềm tin !
Thứ Năm, 19 tháng 7, 2012
Quê mùa
Trích “Người bán hàng tài năng ở Hong-Kong” (Dương Thụy)

Ở Hong-Kong tuy tôi không mua hàng hiệu cao cấp nhưng tôi rất ấn tượng với những lượt người xếp hàng trước những shop sang trọng. Khi xe đưa chúng tôi đi ăn tối ngang qua khu phức hợp mua sắm Habour City, những đồng nghiệp đến từ Pháp, quốc tịch gốc của Louis Vuitton cũng phải choáng “Trời ơi! Ở Hong-Kong này người ta mua hàng hiệu Louis Vuitton như dân Pháp mua đồ giảm giá vậy! Họ xếp hàng kìa! Bên Pháp giờ chỉ có khách du lịch châu Á mới vào mua hàng hiệu, người địa phương chúng tôi không ai mua đâu!”.
Tôi bật cười trước vẻ “hãi hùng” của mấy đồng nghiệp châu Âu. Tôi giao du nhiều với cả hai “phe” Âu-Á nên tôi rất hiểu.

Tôi bật cười trước vẻ “hãi hùng” của mấy đồng nghiệp châu Âu. Tôi giao du nhiều với cả hai “phe” Âu-Á nên tôi rất hiểu.
Thứ Ba, 10 tháng 7, 2012
Thứ Năm, 5 tháng 7, 2012
Cảm xúc mùa thi
Chiều qua, đưa con trai đến lớp học ôn toán tại B4 Giảng Võ. Hai mẹ con đi bộ, che chung một cái ô vì trời mưa. Từ nhà đến chỗ học mất chừng 5 phút, lúc đi ngang trường THCS Giảng Võ, đông nghịt phụ huynh đứng chờ con trước cổng trường, xe máy xếp chật vỉa hè, xuống cả lề đường và tràn cả sang vườn cây ven hồ Giảng Võ, áo mưa vắt trùm xe...
Cảm xúc đâu chợt ùa về...
Cảm xúc đâu chợt ùa về...
Thứ Tư, 4 tháng 7, 2012
Có một thời như thế
Xuân Quỳnh
Có một thời vừa mới bước ra
Mùa Xuân đã gọi mời trước cửa
Chẳng ngoái lại vết chân trên cỏ
Vườn hoa nào cũng ở phía mình đi
Đường chẳng xa, núi không mấy chia ly
Trong đáy mắt trời xanh là vĩnh viễn
Trang nhật ký xé trăm lần lại viết
Tình yêu nào cũng tha thiết như nhau
Có một thời ngay cả nỗi đau
Cũng mạnh mẽ ồn ào không dấu nổi
Mơ ước viển vông, niềm vui thơ dại
Tuổi xuân mình tưởng mãi vẫn tươi xanh
Thứ Hai, 2 tháng 7, 2012
Văn hóa ngôn từ của người Hà Nội - Sợ chưa ?
Đọc được bài viết dưới đây, có lẽ kêu gọi đầu tiên là những ông, bà lãnh đạo thành phố Hà Nội, các vị lãnh đạo Đảng, Nhà nước cấp Trung ương, các thầy cô đang giảng dạy trong các trường đại học, các bác sĩ, công chức, doanh nhân làm việc trong các bộ, ngành... về ngay quê mình mà sống nhỉ !? trả lại văn minh, sạch đẹp cho Thủ Đô ? Để cho những người Hà Nội gốc còn ít ỏi, hoặc đang lưu lạc nơi nào về ngay để dốc sức xây dựng Thủ Đô văn minh, sạch đẹp !!!
Copy bài viết này để biết thêm về một người phụ nữ Tràng An, thanh lịch, tử tế, đang ngồi bên vỉa hè tiếc thương cho một Hà Nội méo mó do lối sống buông thả, xem nhẹ đạo đức của những người tỉnh lẻ mà ra !
Tình hình này : Nếu ai là người Hà Nội mà cũng suy nghĩ như vậy thì muôn đời người tỉnh lẻ sẽ trở thành lãnh đạo thành phố Hà Nội này thôi !
Bỗng dưng muốn ngất !
Copy bài viết này để biết thêm về một người phụ nữ Tràng An, thanh lịch, tử tế, đang ngồi bên vỉa hè tiếc thương cho một Hà Nội méo mó do lối sống buông thả, xem nhẹ đạo đức của những người tỉnh lẻ mà ra !
Tình hình này : Nếu ai là người Hà Nội mà cũng suy nghĩ như vậy thì muôn đời người tỉnh lẻ sẽ trở thành lãnh đạo thành phố Hà Nội này thôi !
Bỗng dưng muốn ngất !
Thứ Bảy, 30 tháng 6, 2012
Thứ Ba, 26 tháng 6, 2012
Việt Nam - Singapore thời kỳ mới (St)
Cùng vào tháng 8, Singapore kỷ niệm 40 năm ngày độc lập (09/08), Việt Nam kỷ niệm 60 năm ngày cách mạng thành công (19/08). VN đi trước Singapore đúng 20 năm. Ngoài khác nhau về thời gian, còn khác nhau về người cầm quyền: VN có ĐCS với lãnh tụ HCM, Singapore có Đảng Nhân Dân Hành Động (PAP – People’s Action Party) với lãnh tụ Lee Kuan Yew (Lý Quang Diệu).
Dân số VN hiện có 85 triệu rưỡi người. Dân số Singapore chưa bằng số lẻ của VN, công dân thực thụ có 3 triệu rưỡi, cộng với 700,000 người ngoại quốc tới làm việc là 4.2 triệu. Nhưng Singapore đang sử dụng 3 triệu rưỡi máy điện thoại di động loại thông minh , hơn VN 1 triệu đơn vị. Số ngoại tệ và vàng dự trữ của Singapore vào năm ngoái là 112.8 tỉ Mỹ kim, trừ đi số nợ phải trả cho ngoại quốc là 19.4 tỉ, nếu chia đều cho dân, mỗi đầu người được khoảng 26,000 Mỹ kim. Trong khi ấy, số dự trữ của VN là 6.51 tỉ Mỹ kim, nếu trừ đi số nợ ngoại quốc là 16.55 tỉ, tính đổ đồng mỗi người dân phải mang nợ chừng hơn 100 Mỹ kim. Bao giờ dân VN đông bằng dân Trung Quốc, số nợ mỗi đầu người phải gánh giảm xuống còn khoảng 10 Mỹ kim.
Singapore chỉ cách VN hơn 1 giờ bay, tương đương khoảng cách từ Saigon đi Hà Nội. Người dân Singapore cũng thuộc giống da vàng, chắc không thể thông minh và chịu khó hơn dân Việt. Singapore lại bị những điều kiện kém VN như đất hẹp, không có tài nguyên thiên nhiên, phải dùng đến 4 ngôn ngữ chính. Nhưng tại sao độc lập sau VN 20 năm, ngày nay Singapore nằm trong số những quốc gia đứng đầu danh sách với các nước trên thế giới, trong khi VN nằm chung với những nước dưới cuối?
Hình như câu trả lời chỉ vì 2 tiếng “ANH HÙNG” mà thôi.
Dân số VN hiện có 85 triệu rưỡi người. Dân số Singapore chưa bằng số lẻ của VN, công dân thực thụ có 3 triệu rưỡi, cộng với 700,000 người ngoại quốc tới làm việc là 4.2 triệu. Nhưng Singapore đang sử dụng 3 triệu rưỡi máy điện thoại di động loại thông minh , hơn VN 1 triệu đơn vị. Số ngoại tệ và vàng dự trữ của Singapore vào năm ngoái là 112.8 tỉ Mỹ kim, trừ đi số nợ phải trả cho ngoại quốc là 19.4 tỉ, nếu chia đều cho dân, mỗi đầu người được khoảng 26,000 Mỹ kim. Trong khi ấy, số dự trữ của VN là 6.51 tỉ Mỹ kim, nếu trừ đi số nợ ngoại quốc là 16.55 tỉ, tính đổ đồng mỗi người dân phải mang nợ chừng hơn 100 Mỹ kim. Bao giờ dân VN đông bằng dân Trung Quốc, số nợ mỗi đầu người phải gánh giảm xuống còn khoảng 10 Mỹ kim.
Singapore chỉ cách VN hơn 1 giờ bay, tương đương khoảng cách từ Saigon đi Hà Nội. Người dân Singapore cũng thuộc giống da vàng, chắc không thể thông minh và chịu khó hơn dân Việt. Singapore lại bị những điều kiện kém VN như đất hẹp, không có tài nguyên thiên nhiên, phải dùng đến 4 ngôn ngữ chính. Nhưng tại sao độc lập sau VN 20 năm, ngày nay Singapore nằm trong số những quốc gia đứng đầu danh sách với các nước trên thế giới, trong khi VN nằm chung với những nước dưới cuối?
Hình như câu trả lời chỉ vì 2 tiếng “ANH HÙNG” mà thôi.
Thứ Năm, 21 tháng 6, 2012
Tin buồn bất chợt
Mấy hôm nay nhiều chuyện xảy ra quá, toàn chuyện đường đột, bất ngờ. Đầu tiên là bác Phương Anh tự nhiên phát hiện "K ti" phải mổ ngay sau khi có kết quả chẩn đoán của BS. Ba ngày liền vừa thay ca chăm bác sau mổ trong BV, vừa cơm cháo 3 bữa đều đặn, có lúc cũng thấy bơ phờ. Ngày thứ 4, bác xin về nhà ngoại trú, rồi bàn phương án sang Singapore sớm, mục đích xin phác đồ điều trị tiếp. Hình như có BS nào đó cũng khuyên thế. Mọi người đều lo dù vẫn còn đang phải chờ kết quả sinh thiết tế bào mới rõ ràng thế nào. Tiếp đến là con gái Hà béo, sinh năm 2001, tự nhiên kêu đau đầu, nói ngọng, đưa vào BV chỉ vài tiếng đã hôn mê, rồi ra đi chỉ sau chưa đầy 2 ngày vào BV. BS kết luận u não. Bàng hoàng cho tất cả bạn bè. Hẹn nhau đến viếng chia buồn mà không ai nói được gì, chỉ có nước mắt rơi. Nghẹn lòng khi Hà nói "giờ người ta chẳng nghĩ được gì...". Thương quá.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)