Cho anh khát cái nắng mùa hạ cũ
Tuổi hai mươi nồng nàn như hơi thở
Bất chợt yêu, bất chợt cũng mùa hè.
Có một ngày em đến tựa giấc mơ
Với ánh mắt ru anh về dĩ vãng
Nửa vẫn đây, nửa đã là ảo ảnh
Khát khao ơi, em có thật trong đời ?
Có một ngày em chỉ đến thế thôi
Mà xáo động cả trời chiều xứ lạ
Anh gom nhặt những bình yên một thuở
Gói đa tình trong khúc hát Trương Chi.
Có một ngày em đến để rồi đi
Mưa sẽ tạnh, mùa hè rồi cũng hết
Sau giấc mơ là nỗi buồn rất thực
Sau em rồi, anh còn có là anh ?
Thơ Giang Tuấn Đạt
2 nhận xét:
Yêu là chết ở trong lòng một ít,
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu...
Khổ thế đấy !
Đăng nhận xét