Thứ Sáu, 23 tháng 3, 2012

Nhớ lần mua "quả táo"

          Sáng nay, tranh thủ lướt qua mấy trang web mình yêu thích, đọc nhanh tin tức trong ngày, đến khi mở blog bantroi5, đọc bài "Update công nghệ mới" của chú KQ, tự nhiên người như chùng lại. Nhớ Singapore quá trời.
          Mình nhớ lần mua Iphone 4. Mình đã mua chiếc Iphone 4 của mình khi đang học tập ở Singapore vào năm 2010. Mua theo đúng kiểu tâm lý người Việt vì thấy rẻ quá chứ không phải vì công nghệ hiện đại quá ! Tại trước đó đã được dùng Apple bao giờ đâu ? Có cái latop Sony Vios nhờ anh bạn xách từ Mỹ về năm 2009 giá 1.200USD (đã giảm 40% vì khủng khoảng kinh tế) đã thấy sướng lắm rồi. Ai thấy cũng ngưỡng mộ. Khi đem ra dùng, nhờ đứa em mang ra hiệu cài thêm mấy ứng dụng, đang ở shop mà nó điện thoại về "chị mua máy này bao nhiêu tiền ? Ở VN chưa có loại này, có đứa nó trả 2.500 USD, chị bán không ?" "Không, không. đang mê tít đây này, không bán đâu". Đúng là cái gì đẹp, cái gì hay, người có tiền thường muốn chiếm dụng !
          Ở VN khi đó, giá Iphone 4 đỉnh điểm lên đến 2000 USD mà vẫn không có hàng, dân tình nôn nóng có được một chiếc,  thì tại Singapore mua "phân phối" được phép 1 người mua 2 chiếc giá SGD 888 /chiếc (tương đương 13,5 triệu VND), không được mua hơn, thanh toán bằng thẻ ngân hàng, nhận hàng sau 20 days, không delay. Cảm giác chỉ được mua tối đa 2 chiếc một lần như vậy rất hay, thấy giá trị của việc mua được hàng cao hơn, và có cảm giác như người bán muốn "mang niềm vui" đến cho nhiều người hơn, thay vì cứ nhiều tiền thì muốn bao nhiêu cũng được. Đấy là cảm giác của mình. Thực sự thì, số tiền này cũng không hề nhỏ so với chi tiêu sinh hoạt hàng tháng của mọi người, nếu là người Singapore, với thu nhập bằng lương ổn định tầm 3000 SGD/ tháng, thì đó là một khoản phục vụ ăn uống, đi lại có thể đủ cho cả một tháng, nên việc mong muốn có được 1 chiếc Iphone không giống như ở VN mình, chỉ vì Iphone sành điệu có người nhịn ăn, nhịn tiêu để có cho bằng được  !
          Nhiều người VN khát tới mức nghĩ ra cách đi tour du lịch sang Singapore để tranh thủ mua một chiếc, thậm chí ý định mua vài chiếc, hoặc ít nhất thêm một chiếc, về bán lại cũng đủ tiền đi du lịch chuyến đó. Tuy nhiên, các chiến sĩ mê Iphone 4 lúc ấy không biết là dân du lịch không thể mua nổi Iphone 4 ở Singapore bằng cách đó. Mọi người hình như quên Iphone 4 không chỉ sốt tại VN mà còn sốt ở khắp nơi trên thế giới. Nhưng thực sự, tại Singapore không có cảm giác Apple làm rung động tất cả trái tim mọi người như ở VN. Người VN mình thực sự mê công nghệ ! Cái sự mê ấy lan truyền từ trong nước ra tất cả các thành viên VN đang sống ở nước ngoài, nhất là Mỹ (nơi có cửa hàng chính thức) và Singapore (nơi có đại diện phân phối chính thức), mà cái truyền cảm hứng ấy cũng chỉ vì hàng đang hot, lại rẻ hơn rất nhiều ! Lúc này mình thấy cái sự quan trọng của mình được nâng lên trông thấy. Tí tí lại có đồng chí nhảy vào "hello, hello" lúc mình online, hỏi han một hồi "chị ơi", "bạn ơi", "em ơi", "khỏe không?", "ở Singapore thích nhỉ?", "vui không ?", "đi chơi nhiều nơi không?", "khi nào về?"...  là chuyển sang hỏi Iphone 4 ! Cuối cùng là "mua hộ 1 chiếc nhé", "1 tháng nữa về cũng được", mình bảo "thế có lâu không?", "không sao, không sao, ở VN giờ đăng ký mua rẻ cũng 1.500 USD mà chưa chắc 1 tháng nữa đã có hàng". Ok, mình sẽ làm "từ thiện" ! "Mai book hàng luôn, chuyển ngay tiền 888 SGD để mua nhé, tài khoản số ....811166, tại VCB H.O, nhớ gửi kèm cả tiền phí chuyển đổi VND sang SGD nhé!". Ôi trời, được kèm thêm câu nịnh "Số tài khoản đẹp thế ?". Mát cả lòng !!!
          Tuy nhiên, chỉ mua hộ được 2 chiếc thôi, mà về qua Hải Quan sân bay không biết "lọt" bằng cách nào? nghe nói mỗi người chỉ được mang 2 điện thoại thôi, hạn chế buôn lậu mà.
          Thời điểm ấy, Singapore là nước có đại diện phân phối của Apple tại châu Á, nhưng cũng không có hàng để bán như mọi người nghĩ, tất cả đều phải đăng ký mua hàng trực tuyến, thanh toán bằng thẻ, sau 20 ngày hàng sẽ được giao đến tận nơi. Có nghĩa là, đặt mua hàng, thanh toán xong, đơn đặt hàng được cập nhật bởi hệ thống thanh toán của hãng Apple, mình sẽ nhận lại được email trong đó xác nhận đã nhận được tiền thanh toán, số hóa đơn thanh toán và số seri hàng hóa sẽ giao, ngày dự kiến sẽ giao. Trong khi chờ đợi, nếu muốn kiểm tra, mình có thể vào trang web của Apple, check xem hàng của mình theo số Bill thanh toán, sẽ được biết hiện hàng đang ở đâu, về đến Singapore chưa, ngày nào mình sẽ nhận được, sớm hơn ngày dự kiến mấy ngày, hầu như không bao giờ giao hàng chậm hơn ngày dự kiến. Vậy nên, khách du lịch không có cơ hội mua được Apple Iphone 4 cũng như Ipad tại thời điểm đó, chỉ có cơ hội ngắm cửa hàng giới thiệu sản phẩm là may rồi ! Mình cũng mê cách bán hàng, văn hóa kinh doanh của đất nước này. Tới shop của Apple, được hướng dẫn tận tình, hỏi mua ngay với giá cao hơn, tuyệt nhiên không có. Chỉ một cách là mua hàng trực tuyến thôi. Cách ứng xử của nhân viên bán hàng, không chỉ ở Apple mà ở tất cả các nơi bán hàng khác, phải nói là rất tuyệt vời, thiện cảm và đầy nhiệt tình, làm cho mình cứ hay liên tưởng về VN, bao giờ VN mình mới có được văn hóa như của người Singapore nhỉ ? Mình mơ giữa cả ban ngày !
           Mua hàng ở Singapore rất mê, chủ yếu bằng thẻ ngân hàng, cách mà ở VN hầu như mới chỉ dành cho những thành phần "có đẳng cấp". Khi mua hàng bằng thẻ thanh toán, người mua còn được khuyến mại giảm giá có nơi đến 20%. Mình qua Singapore, ngay sau khi làm xong các thủ tục nhập học, đại diện nhà trường yêu cầu chủ nhà (mình ở homestay) đưa mình đến ngân hàng mở tài khoản, gửi tiền để không phải lo lắng khi mang theo người. Chiếc thẻ Mastercard tại POSB có thời hạn đến 2020 giúp mình rất nhiều tiếp cận hệ thống ngân hàng hiện đại mà ở VN mình chưa có được. Chỉ sau khoảng 5 phút, mọi thông tin được cập nhật xong, nhân viên đưa ra một chiếc hộp nhỏ bằng bao thuốc lá, xinh xinh, bên trong có phím ấn, xung quanh có thành cao lên chừng 3-4cm như chiếc hộp nói mình nhập password cá nhân, ok, xong.  Mình rút tiền nộp vào tài khoản, nhưng không, tiền phải mang ra máy tự động, đưa tiền vào máy, đưa tiếp sổ ngân hàng cấp vào máy (chiếc sổ ghi chi tiết những nội dung cần thiết, giống như cuốn hộ chiếu, rất đẹp), máy sẽ tự đếm tiền, cả tiền lẻ, sau đó in số tiền đã gửi vào sổ, trả lại sổ khi đã hoàn tất. Không cần một nhân viên phục vụ nào. Mê. Lúc về, xuống ga tàu điện ngầm tại City Hall, nhìn thấy trước mặt dòng chữ "My money works hard for me" trên quảng cáo của một ngân hàng, lại nghĩ đến giới thiệu, quảng cáo ở VN mình !
         Nhiều người ra nước ngoài, chuẩn bị hết tất cả gồm cả tài khoản ngân hàng, thẻ thanh toán quốc tế, khi cần ra ATM rút cũng nhanh, tuy nhiên mất phí chuyển đổi từ VND ra tiền của đất nước ấy, cũng tương đối cao, mấy phần trăm lận. Sử dụng thẻ ngân hàng như mình thì sẽ không tốn phí gì, lại còn được giảm giá mua sắm nữa. Đây cũng là một kinh nghiệm mà mình có được trong lần đi học này.
         Lại nói chuyện mua Iphone, cập nhật công nghệ mới. Cũng do lần mua Iphone giúp này, cậu bạn cùng lớp trước đó đã dùng Iphone 3G, giờ thấy Iphone 4G nhất định mua bằng được, giới thiệu cho mình cách sử dụng, còn nói thích lắm, cứ dùng đi sẽ thích. Vậy mà, để dùng được cái Iphone 4 công nghệ mới khi đó, mình đã bị rơi vào tình trạng mất liên lạc 5 ngày liền, do nôn nóng, lớ ngớ, hiểu sai công nghệ, tự cắt sim bằng kéo...
         Đây cũng là một kinh nghiệm nhớ đời. Để sau này, tiễn một cậu em sang Singapore học, vật tặng kỷ niệm duy nhất mình tặng là chiếc cắt sim dành cho Iphone ! Dặn dò cần thận, khi sang đó việc đầu tiên là kết nối liên lạc, mua sim mới, lắp vào Iphone của mình, đừng nghĩ như ở VN, chạy đâu cũng có cửa hàng, dịch vụ, không thấy thì hỏi bằng tiếng mẹ đẻ, đường đã thuộc làu rồi. Nhiều khi mới sang, đi mỏi chân không biết tìm đâu nơi mình cần tìm, mà cắt sim bên ấy tính tiền đắt lắm đấy, 10SGD một lần cắt mà ! Vạn sự khởi đầu nan, việc đầu tiên mua sim mới mà tự cắt được luôn, thì việc tiếp theo cũng ok lắm! Ít nhất, phone về nhà cho mẹ là con đến nơi rồi. Và, ngay sau vài tiếng đồng hồ khi chia tay tại sân bay Nội Bài, mình nhận được tin nhắn "Thank you so  much for your present !".
        Thế mới thấy, được update công nghệ mới trước "oách" thế đấy !

Không có nhận xét nào: