Tháng ba rồi, em nơi ấy vui không ?
Chớm hạ sang trời có còn trở rét ?
Bỗng dưng nhớ,
Bỗng dưng thèm được "ghét"
Trách cả lòng sao cứ mãi
Ngóng em !
Tháng ba rồi !
Nơi ấy có nắng lên
Có làm má em thêm hồng thắm ?
Em nhớ nhé !
Đừng cho người ta ngắm
Đừng bảo hiền. Anh chẳng biết ghen !
Ôi tháng ba !
Ôi hình bóng thân quen !
Anh bắt cả sao đêm cùng thức
Chút vị lạnh
Mắt em cười hay sao sáng trên cao ?
Tháng ba rồi em có hiểu tại sao
Những sắc hoa
Càng thêm tươi thắm
Em có biết lòng anh
Nhớ lắm ?
Duyên chúng mình cũng đã chín rồi em !
Thơ Nguyễn Ngọc Điệp
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét