Ngày 20 -11, bỗng dưng đọc được bài thơ này của một bạn thời sinh viên trường Luật. Post lên vì thấy hay quá cơ. Màu mực, màu nắng, màu của thời gian... cứ quên là nhớ !
"Người kể cho ta nghe màu của tháng năm
Trong những bức thư ngày xưa viết vội
Nét mực nhòe bối rối
Nụ cười của người vẫn ồn ào, sôi nổi
Riêng năm tháng thì lặng yên
Màu của tháng năm là những bậc thềm ngoài hiên
Là màu nắng nhuộm vàng từ tán lá
Thời gian trôi đi người giờ xa lạ quá
Ta cũng quên mất rồi... màu của tháng năm xưa"