Tối qua, quyết định đi ngủ sớm lúc hơn 10 giờ. Leo lên giường nằm rồi nghĩ “chẳng biết có ngủ ngay được không khi mà mọi ngày sớm thì cũng phải 12 giờ mới ngủ?”. Quyết tâm phải ngủ để sáng mai còn dậy lúc 5 giờ, thế là xoay mình úp mặt vào gối, im thít. Ông xã nhìn thế chẳng hiểu nghĩ gì mà lại hỏi “nằm thế không biết đang tưởng tượng gì đấy !”. Mình có tưởng tượng gì đâu nhưng hình như cũng không phải là cái đầu đang trống rỗng, nên trả lời “Hì, tưởng tượng gì đâu”. Nhưng mà nghĩ ngay lại vì hình như mình đang có nghĩ đến một việc, mình nghĩ đến bài báo đọc được lúc tối hay sao ấy ?
- À, mà em đang tưởng tượng thật, em nghĩ sẽ hiến xác cho y học sau khi chết !
- Ờ, được đấy !
- Em nghĩ, chết thì đằng nào chẳng thế, rồi cũng sẽ hỏa táng, rắc tro ra sông hoặc đem chôn, thế là hết. Sao không hiến xác nếu vẫn có người cần nhỉ ?
- Ừ. Có sao đâu ?
- (Đồng chí này chẳng biết có thương tiếc gì mình khi mình chết không nhỉ ?!!)