Thời sinh viên, tôi được nghe một bạn cùng phòng đặt ra câu hỏi:
Chủ Nhật, 16 tháng 3, 2025
Nếu chỉ có một lựa chọn?
Thời sinh viên, tôi được nghe một bạn cùng phòng đặt ra câu hỏi:
Thứ Sáu, 14 tháng 3, 2025
Ước mơ của con là gì?
- "Nếu cho cháu một điều ước, cháu ước gì?". Không do dự, cậu bé nói:
- "Cháu ước có thật nhiều tiền!".
Tôi trộm nghĩ "ước mơ này phải là của người lớn chứ nhỉ?!" 🤨.
Tôi hỏi tiếp:
- "Vậy, nếu lúc này cháu có rất nhiều tiền, cháu sẽ làm gì?".
Cậu bé cười cười do dự.
Tôi hỏi lại câu đó, thì nhận được câu trả lời: "Cháu sẽ mua những gì cháu thích và đi du lịch khắp nơi".
(Có vẻ như đây vẫn là ước mơ của người lớn?)
Thứ Năm, 13 tháng 3, 2025
Chuyện va lung - tung
Hôm ấy, trời xui đất khiến làm sao mà mình dám túm cổ áo một anh khoá trên không quen, không thân ra khỏi quán nước trước cổng trường, định đấm cho phát trước mặt rất nhiều bợm trà đá, nhưng cũng hơi sợ bị đấm lại.
Thứ Hai, 24 tháng 2, 2025
TUỔI THƠ LÀ CẢ CUỘC ĐỜI ?
Tôi không thuộc nhóm người mê thành tích nên tôi không có biểu hiện gì khác biệt với các bạn không có thành tích khác, thậm chí những bạn học kém tôi cũng đánh đồng tôi giống họ. Tôi của những ngày tháng đó chẳng để trong lòng một chút tham - sân - si nào cả, rất trong lành.
Thứ Ba, 18 tháng 2, 2025
TAM QUAN LÀ GÌ?
Đây là bài học của cuộc sống mà ai cũng phải học. Mà cũng là điều cha mẹ nhất định phải dạy cho con cái. Tam quan chính là: THẾ GIỚI QUAN, GIÁ TRỊ QUAN và NHÂN SINH QUAN.
Thế giới quan là gì?
Thế giới quan chính là con đường bạn từng đi qua, những cuốn sách mà bạn đã đọc, và những người mà bạn đã gặp. Không leo lên đỉnh núi cao, bạn sẽ không biết trời rộng bao la. Không nhìn xuống vực sâu, bạn không biết lòng đất sâu thẳm đến nhường nào. Thế giới quan của một con người được quyết định bởi những gì họ đã nhìn thấy và trải nghiệm. Hôm nay bạn học được một công thức, đọc một cuốn sách, kết bạn với một người bạn thông minh. Tất cả đều đang làm phong phú và mở rộng thế giới quan của bạn.
Chủ Nhật, 9 tháng 2, 2025
VIẾT VỀ SỰ TRƯỞNG THÀNH
- "Con cô vừa ngoan vừa giỏi, cô nói gì chẳng được!"
Đó chẳng phải là một câu khen và cũng chẳng phải một câu chê, mà là một thái độ. Tôi nghĩ vậy.
Nhưng nhìn lại thời gian đã qua, tôi muốn viết lại chặng đường 20 năm đầu nuôi dạy con, chỉ vì không muốn một ngày nào đó tôi quên sạch những buồn vui, khó khăn, vất vả trên con đường ấy. Tôi viết gì cũng khó tránh khỏi những suy nghĩ không khách quan từ người khác, tuy vậy, tôi vẫn thử viết lại, biết đâu một ngày nào đó tôi sẽ cảm thấy biết ơn bản thân vì đã không để mọi ký ức lãng trôi, cảm ơn vì những độc lập suy nghĩ của riêng mình.