Thứ Hai, 23 tháng 9, 2013

Khi con trở về

         
       Tự nhiên đợt này lười quá. Nhiều việc đan xen tạo nên cảm giác không tập trung vào học, viết lách hay thư giãn gì cả. Lịch học một tuần 4 buổi thì nghỉ mất một buổi rồi. Hôm qua đi họp phụ huynh có mấy việc buồn cười, buồn mà cười ý. Thôi, kệ. Cứ phải tự động viên mình và hy vọng vậy, ai thương mình và thương con mình bằng mình đây ! Nghĩ đến việc gì trong tương lai để cả nhà cùng vui vậy.

        Sáng nay đến cơ quan, vác theo một đống sách vở để tự học bù bài hôm nghỉ, cũng chỉ học được vài chữ. Nghe lại bài hát tiếng Anh "When You Come Home" học hôm tuần trước bỗng như thấy hình ảnh tương lai của mình... 

Ngày con còn bé, 
... bạn bè cười khi con ngã đau, mẹ nói với con qua điện thoại "Mẹ xin lỗi, con trai. Con thật là dũng cảm" và cười khi nói... khi con về nhà, dù có bao xa, chạy qua cửa vào trong vòng tay mẹ, đó là nơi con được yêu, được thuộc về... mẹ ở đây khi con trở về ...

Khi con trưởng thành,
...Vẫy tay chào mẹ lên máy bay, vì công việc đầu tiên ở một thành phố lớn, con tìm thấy bức thư Mẹ dấu trong túi áo khoác, thư viết rằng "Mẹ rất nhớ con, Mẹ luôn ở đây chờ đợi con trở về... dù có xa bao nhiêu, khi con trở về, bước qua cửa và trong vòng tay mẹ, nơi đó là tình yêu, là nơi con thuộc về ..."

Khi con trở về,
.... bác sĩ nói "Tôi nghĩ bây giờ bà không thể nghe bạn nói, bà đang hấp hối. Tốt nhất là bạn nên rời khỏi đây"... Con đã thì thầm khi bước đi "Mẹ ơi, con yêu mẹ"...  Nơi cánh cửa con đã dừng lại vì bỗng nghe Mẹ nói "Con trai, mẹ yêu con, nhưng họ đang gọi Mẹ đi rồi. Hãy hứa với mẹ trước khi mẹ đi ... Khi con trở về... dù có xa bao nhiêu, hãy chạy đến và trong vòng tay mẹ... Mẹ sẽ ở đây khi con trở về..."


My first day of recess
They all laughed at me
When I fell off the swing set
And scraped up my knee
The nurse called my Momma
To say I'd be late
And when she gave me the phone
I could hear Momma say
I'm so sorry son
Oh I think you're so brave
And she was smiling when she said

When you come home
No matter how far
Run through the door and into my arms
It's where you are loved
It's where you belong
And I will be here
When you come home

I waved good-bye though the window
As I boarded the plane
My first job in Houston was waiting for me
I found a letter from Momma
Tucked in my coat
And as I flew down the runway
I smiled when she wrote
I miss you son
You'll be so far away
But I'll be waiting for the day

Well I don't think she can hear you now
The doctor told me
Your mother is fading
It's best that you leave
So I whispered I love you
And then turned away
But I stopped at the door
When I heard Momma say
I love you son
But they're calling me away
Promise me before I go

When you come home
No matter how far
Run through the door and into my arms
It's where you are loved
It's where you belong
And I will be here
When you come home


Ngày ấy còn bao xa, không ai biết trước... con trai, mẹ yêu con... dù có xa đến thế nào, Mẹ luôn ở đây khi con trở về...

5 nhận xét:

QV nói...

"Hội ngộ rồi chia ly, cuộc đời vẫn thế". Dù là cha mẹ hay vợ chồng, cũng chỉ có thể cùng nhau đi trên một quãng đường đời - ngắn hay dài do ông trời quyết định. Thời gian trôi đi, nhưng tình thương của cha mẹ dành cho con thì bao giờ cũng thế, mênh mông vô bờ. Còn từ phía con, có mênh mông được thế không?Câu hỏi này chú cũng luôn tự hỏi mình.

Viên Thạch nói...

"Có nuôi con mới biết lòng cha mẹ" là câu nhắc nhở những người con về công lao của những bậc sinh thành. "Cuộc đời rất công bằng" khi các con lớn lên cũng lại một vòng quay cuộc đời như thế, cũng trở thành cha mẹ, che chở cho con cái bằng tình yêu mà trong đó có cả tình yêu cha mẹ đã dày công, gắng sức giành tặng cho mình.
Khi là cha mẹ, giành mọi điều tốt đẹp nhất cho con, lúc con trưởng thành sẽ thấy thương con hơn vì mình đã hoàn thành trách nhiệm còn các con thì chỉ mới bắt đầu
Là con, đến khi hiểu được lòng cha mẹ thì trách nhiệm với con cái lại nặng gánh trên vai. Chặng đường gian khó cha mẹ đã đi qua thì con giờ mới bước, có bao điều phía trước sẽ xảy ra...?
Là ai cũng thế, khi là bố mẹ thì tất cả vì con, ở vị trí là con sẽ luôn khắc khoải phải làm gì để đền đáp công ơn sinh thành, dưỡng dục ?
Cháu nghĩ, mỗi người có một số phận và hoàn cảnh khác nhau nhưng tình cảm giữa cha mẹ và con cái là điều không bao giờ đem ra cân đo đong đếm được, bất kể giàu nghèo, sang hèn... Điều tốt đẹp nhất mỗi người con có thể làm khi cảm nhận mọi điều bố mẹ đã làm cho mình bằng chính những gì mình đang làm cho con cái. Cuộc sống là như vậy, hãy sống bằng tấm lòng và yêu những điều tốt đẹp từ cha mẹ, yêu cả những điều tốt đẹp từ những người xung quanh nữa...
Cuộc đời là thế, ai cũng sống tốt, nghĩ tốt cho người khác thì hạnh phúc sẽ tìm đến. Hãy luôn cố gắng sống như tấm lòng người mẹ... đơn giản vậy thôi !

QV nói...

VT chỉ được cái nghĩ chuẩn và nói đúng! Câu hỏi chú đưa ra là tự hỏi chú đấy, vì chú tự thấy đôi khi mình chưa làm được hết trách nhiệm với bề trên. Biết thế để cố gắng.

Viên Thạch nói...

Có biết bao người con không được hưởng tình yêu thương của mẹ từ khi còn rất bé, chúng lớn lên trong tình yêu của mẹ bằng hoài niệm của cha hoặc là ngược lại. Không ít những người con chẳng có cơ hội một ngày thể hiện tình yêu và trách nhiệm với mẹ cha kính yêu ngoài việc thắp nén tâm nhang trong lòng họ... Vậy mà vẫn yêu, vẫn nhớ, vẫn dạt dào sâu lắng, vẫn tự hào về cha mẹ dù người đó là ai...
Tình con - cũng quá nhiều sâu nặng - cháu vẫn tin, trên trời cao có rất nhiều người chứng giám.

Chúc Linh nói...

Đọc "khi con trở về" mà sụt sùi muốn khóc. Đúng là nước mắt chỉ chẩy suôi mà thôi. Con trẻ bao giờ mà nghĩ hết cho bố mẹ được. Một câu chuyện quá hay và rất nhiều ý nghĩa.