Anh dạo bước trên ngõ đời vắng vẻ
Nghe cồn cào nỗi nhớ xa xăm
Ở nơi ấy, bên chồng em có biết ?
Một tâm hồn khắc khoải nỗi niềm riêng
Âm ỉ lắm nhưng sao không thể nói
Xót xa lắm mỗi khi em mời gọi
Dẫu một lần, dù chỉ một lần thôi...
Anh lang thang thơ thẩn giữa dòng đời
Đời rộng lắm, sao ngõ đời hẹp thế !?
Ta thương nhau nhưng sao ta không thể
Ghép ngõ đời cho chung lối đường mơ...?
Gió heo may buông nhẹ những bụi mưa
Gió có lạnh hơn lòng ta lạnh giá ?
Vui bên chồng nơi phương trời xa lạ
Em có buồn trong nỗi nhớ của anh ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét