Đọc nhiều bài thơ vui, thấy cuộc sống thêm phần tươi mới. Vui nhất là khi đọc cho ai đó nghe, người ta chưa kịp cười thì mình đã cười chảy nước mắt. Trước đây, đã được đọc bài thơ vui XƯA VÀ NAY về các ông "Khi xưa sung sức thì nghèo..." , giờ lại đọc được bài thơ về các bà, đến chịu các Cụ nhà mình ! Thơ kiểu này chắc chẳng thể do cánh thanh niên sáng tác ra được, có biết do nghiên cứu chăng nữa thì cũng chẳng thể gửi vào trong đó "cái hồn" mà người đọc cảm thấy sung sướng, sảng khoái đến cỡ ấy ! Post lên đây cùng đọc lại cho vui, để tưởng tượng sau này đến lúc mình cũng già !
Ngày xưa như sắt như đồng
Như đinh đóng cột, như rồng phun mưa
Bây giờ như cải muối dưa
Mười thang Minh Mạng vẫn chưa ngẩng đầu
Hơn nửa thế kỷ dãi dầu
Tháng ngày oanh liệt còn đâu nữa mà
Ngày xưa súng ống sáng lòa
Bây giờ chẳng khác quả cà mốc meo !
Ngày xưa sung sức thì nghèo
Bây giờ rủng rỉnh thì teo mất rồi
Ngày xưa lớn khỏe như chồi
Bây giờ nó có đàn hồi nữa đâu ?
Ngày xưa hùng hục như trâu
Bây giờ èo ọt như tàu lá khoai
Ngày xưa khám phá miệt mài
Bây giờ nửa cuộc mệt nhoài đứt hơi
Ngày xưa chiến tích để đời
Bây giờ chiến bại nhớ thời ngày xưa
Ngày xưa bất kể sớm trưa
Bây giờ thỉnh thoảng lưa thưa gọi là !
Ngày xưa đầu tóc mượt mà
Bây giờ lởm chởm như gà đá chông
Bây giờ sống cũng như không
Bây giờ hết kiếp làm chồng người ta
Bây giờ ôm hận đến già
Cho dù béo tốt cũng là cơm toi
Bây giờ pháo đã xịt ngòi
Gia tài còn lại một vòi nước trong !
Ngày xưa vợ đợi, bồ mong
Bây giờ vợ nguýt, bồ cong cớn lườm
Ngày xưa mặt mũi tinh tươm
Bây giờ nhầu nhĩ như tương nấu mì
Ngày xưa lên ngựa là phi
Bây giờ nước kiệu cố đi... gọi là
Ấy là kể chuyện trong nhà
Còn qua hàng xóm vẫn là ... ngày xưa !
Ngày xưa mái tóc buông lơi
Bây giờ sợi rụng, sợi rơi khắp nhà
Ngày xưa da trắng nõn nà
Bây giờ da đã trổ hoa... đồi mồi
Ngày xưa miệng cười thật tươi
Bây giờ móm xọm rụng 10 cái răng
Ngày xưa mặt sáng như trăng
Bây giờ xám xịt như vầng mây đen
Ngày xưa yểu điệu như tiên
Bây giờ lẹt đẹt như con vịt bầu
Ngày xưa chúm chím núm cau
Bây giờ lỏng thỏng như bầu trên cây
Ngày xưa nhựa sống căng đầy
Bây giờ vắt mãi bẩy ngày cũng không
Ngày xưa thắt đáy lưng ong
Bây giờ to bụng còn mông phẳng lờ
Ngày xưa rậm rạp cỏ mơ
Bây giờ thưa cứng tựa hồ rễ tre
Ngày xưa ăn nói dễ nghe
Bây giờ cẳn nhẳn chua lè khó ưa
Ngày xưa thích được mây mưa
Bây giờ hạn hán hết ưa tù tì
Ngày xưa thường sánh vai đi
Bây giờ chỉ thích nằm ì... xem phim
Ngày xưa nhớ nhau đi tìm
Bây giờ mặc kệ... con tim tắt rồi !
* Lăn tăn không biết tầm bao nhiêu tuổi thì đến giai đoạn này nhỉ ?
Hy vọng là ngoài 70 !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét