Lần gặp đầu tiên mình khá bất ngờ, bởi thấy anh bối rối. Anh bỗng thanh minh vì nghĩ mình làm luận văn đại học mới nhận lời chứ không nghĩ lại là luận án thạc sĩ. Mình thì ngược lại, càng không quen thì càng thấy tự tin, bởi lần đầu gặp mình luôn có cảm nhận đúng ai là người tốt ai không tốt. Anh có giọng nói ấm mà trừ giọng nói của người yêu mình lúc ấy thì đến tận bây giờ mình không nghe được giọng nói của người đàn ông nào ấm như vậy nữa. Và hình như anh ấy thích mình.
Đầu năm 1999, anh là một trong 4 người được cử vào thành phố Hồ Chí Minh làm nòng cốt khởi động sàn giao dịch chứng khoán đầu tiên của Việt Nam, lúc anh đi mình vẫn chưa hoàn thành luận án. Anh ấy hỏi: Hà có muốn sống và làm việc ở thành phố Hồ Chí Minh không? Mình hiểu anh ấy nghĩ gì và anh rời Hà Nội với tin mình sẽ kết hôn chỉ sau vài tháng nữa.