Thứ Sáu, 12 tháng 2, 2021

Tạm biệt năm Covid 2020


Chiều qua, chiều cuối năm, chẳng hiểu sao lại ngã.
Giữ nguyên tư thế chân phải thẳng về phía trước, chân trái hình chữ Z phía sau, bàn tay trái rụng rời sau một phản ứng vô điều kiện là bụp mạnh vào cánh cửa toilet...
- Đừng động vào em!
(Dù đó là lời nói ngược 😛)
Khi có người nhìn thấy, định nâng dậy.
Có lẽ do phản xạ, sợ chấn thương sọ gối, vì đột ngột và đau quá!

Tự dưng lại nhớ cảnh người phụ nữ bị va ngã xoài vì một anh chạy vội lên tàu điện ngầm ở Singapore. Anh ấy xấu hổ, vội vã xin lỗi và định nâng chị đứng dậy, thì chị ấy đã khó chịu mà nói rằng:
- Don't touch me!
(Đừng chạm vào tôi)
Và không có ai động vào chị ấy. Anh vội vã thì vội bước lên tàu, vẻ đầy ngại ngần.

Ở đó, khi đó, mình đã có một bài học, tự đứng lên khi bị ai đó làm mình ngã, đừng trách, dù buồn đấy, nhưng đó là trải nghiệm không phải lúc nào cũng có!

Tự ngã không sao, ai va vào ngã cũng không sao, tự đứng dậy thì là một năng lực, một văn minh đấy. 
Hự hự! 😋

Không có nhận xét nào: