Thứ Năm, 14 tháng 1, 2021

Hà Nội nắng!

Sáng nay lao lên bus, thấy ngay anh Sếp cũ đẹp zai đang đứng trước mặt, chán! 😄
Nghĩ đến 22 năm trước, anh ấy thư sinh, trắng tinh với cặp kính đầy tri thức...
Mình hay thắc mắc là:
- Sao càng già thì mặt ngày càng đần?
Hình như, nỗi lo lắng nhiều hơn làm con người ta như vậy?
Tự lý giải:
Thanh niên vô sản, cộng với một mớ kiến thức nhận được từ trường lớp giúp tuổi trẻ ta dường như thấy mình là số 1 😝
Do vậy, mặt cực kỳ tự tin và trong sáng!
Trung niên tư sản, có một số vật chất cộng với mớ kiến thức "tổng hợp quý hiếm" không thể tách rời, cùng với một thân thể đang "dần chín", sự "ngọt ngào" thể hiện trên từng nếp nhăn, tóc đã điểm nhiều sợi bạc, ..., tạo ra nét khác biệt thời trẻ, mà theo cách nói sang chảnh thời nay gọi là "thần thái"! 😎
Giữ gìn nét thanh xuân (nét vô sản) bằng cách nào đây? Bằng cách chúc mừng thời trung niên có vật chất và mất trong sáng ư?! 😛

Sáng nay, 
Hà Nội lạnh nhưng nắng, không khí trong lành. 
Ôm latop ra cafe góc quen, xem lại mấy cái ảnh cách nhau chừng 20-25 năm. Vẫn đẹp thật, nhưng càng ngày thấy càng... đần thối! 😅


Không có nhận xét nào: