Thứ Tư, 10 tháng 7, 2019

Bài học đường phố!

Sau một ngày o ép nhau, con cũng hoàn thành xong bộ hồ sơ xin visa theo hướng dẫn của mẹ và đi nộp một mình 👍
Lâu rồi, kể từ khi con thi xong tốt nghiệp, quên phứt cái việc lo lắng mỗi lần con mượn xe máy đi ra ngoài đường. Không hiểu do đứt dây thần kinh hoang mang hay không nhớ là con chưa tròn 18 tuổi mà quên hẳn việc dặn con là đi xe máy phải luôn phải nể trọng các anh CSGT 🤨

Rời văn phòng, gần 7 giờ tối
Trời nhá nhem, 
Đã nói là sẽ đi xe buýt do không có mũ bảo hiểm, không dám ngồi xe máy con đèo, do cái yên còn lại sau mông con luôn còn lại rất ít, mỗi lần con ga lên là như muốn rớt lại phía sau
vậy mà lại mủi lòng, đi cùng do cố giả vờ rằng, chắc giờ này không sao đâu, mẹ sẽ nấp được hoặc có sao thì mẹ tìm cách xử lý.
Thế là, về...

Qua ngã tư Hàng Bài - Hàng Khay, không thấy có CSGT 👍
Qua đoạn ngã tư Điện Biên Phủ, không có CSGT 👍
Qua ngã tư Hoàng Diệu - Vườn hoa Lê-nin, đoạn trước Cục xuất nhập cảnh, thì ôi thôi,
nhìn thấy các anh CSGT phía trước thì một anh đã đi chéo ra giữa đường,
không kịp rẽ hay tụt xuống xe nữa rồi 🤪
Loé lên hy vọng anh sẽ chỉ tay vào xe đi trước, nhưng tiêu tan 🤥
...
Anh hỏi bằng lái, hỏi con zai bao tuổi khi biết chưa có bằng, con zai trả lời như máy tắp lự
(Thật là không biết cách giả bị câm như anh Tôm lần tông xe đạp vào đít ô tô, hâm quá! 😂)
Gặp anh đứng cạnh xe máy sát tường trên hè, anh hỏi giấy tờ con zai, mẹ phải xen vào nhận lỗi, nói do mẹ quên mất nên để con vi phạm. Anh hỏi đến câu thứ hai thì bảo: Chị ra kia chờ chút!
Mình hiểu ý liền, kéo con zai ra nhường chỗ cho anh vi phạm khác tiến vào.
Và hai lần có hai anh chen ngang chen ngang thế thì đến lượt 🤪

Tổng tỉ lại, như anh bắt xe đứng ở lề đường đọc lỗi qua bộ đàm mình nghe thấy là: không GPLX, không bật đèn, không gương, không mũ BH,
Thì
Tiền phạt được thông báo là 1 T++

Con zai thì nhìn chú CSGT, rồi nhìn mẹ. Mẹ đành nhìn chú CSGT. Chú CSGT thì hình như không muốn cầm cái thẻ nghề của mẹ trên tay nữa. Mẹ thấy thế, nên nói là:
- Thôi, chắc là mong anh tha lỗi, bỏ qua! 🤪
Anh CSGT lại cười cười, đưa lại GPLX + thẻ nghề cho mẹ, kèm câu nhẹ nhàng:
- Thôi..., chị bồi dưỡng cho anh em cốc nước.
Mình thấy cũng hợp lý vì vi phạm là có thật. Nhưng.
Với tôn chỉ giữ gìn sự trong sáng của tâm hồn thế hệ trẻ, mình vui vẻ mở ví (nhét giấy tờ lại) và quay sang giục con zai ra dắt xe trước rồi nói nhỏ với anh CSGT:
- Để mình bảo cháu ra kia đã, không muốn cho nó nhìn thấy...
Rồi, chọn, chọn, tìm đúng tờ 1tr., đặt lên tập tài liệu, anh CSGT kẹp xuống dưới ngay và rời chỗ đứng với một vẻ vẫn nhẹ nhàng nhưng có gì đó...
Anh ấy hẳn thấy thái độ đóng phí của mình rất thật lòng, và câu nói chợt bật ra với anh cũng rất thật lòng, vì cả hai người có lẽ đều đang gánh trên vai mình trách nhiệm của người làm cha, làm mẹ.

Đi tiếp, con zai hỏi, 
- mất bao nhiêu tiền vậy mẹ?
- Không mất đồng nào.
- Thật ạ?
- Ừ, chắc vì biết mẹ làm luật sư nên cho đi
- Sao lại thế?
- Chắc vì cùng học luật! 🤨
- CSGT cũng học trường Luật ạ?
- Không, nhưng trường Luật, trường CSGT, trường An ninh đều dạy luật.
- Hự (kiểu khuất phục).

Một cậu con zai, cao lớn, ngoan ngoãn, được mẹ bảo vệ bằng cách không để cho nhìn thấy, nghe thấy anh CSGT làm việc theo cách mà mọi người vẫn nghĩ. Nhưng lỗi là lỗi, nộp chi phí vì lỗi như vậy là tốt lắm rồi.
Thêm một lần giải thích cho con, thế nào là lỗi và thế nào là tội. Lại thêm một lần nhắc chuyện của anh Tôm... 👍


Đánh dấu vụ này, hai mẹ con đi mua pizza nhân ngày giảm giá. Con nói:
- Pizza thì nhiều tiền quá!
- Ừ thì, liên hoan vì mới vừa có thêm kỷ niệm, sau này, đi làm có tiền mẹ thèm ăn gì mua cho mẹ đừng tiếc là được rồi.

Mẹ vẫn yêu CSGT
Con bớt nghi ngờ CSGT theo trào lưu
Một tháng nữa con xa nhà, con sẽ mang theo mình một hình ảnh về đất nước mình, tươi sáng 👍
Khi trở về, lớn rồi, tâm hồn đủ đầy cảm xúc rồi, con nhìn cuộc sống này sẽ bao dung hơn, thật đấy ❤️

Không có nhận xét nào: