Thứ Sáu, 17 tháng 8, 2018

Ngày tháng trôi


Ra trường 3 tháng, mình có việc làm.

Tháng lương đầu tiên, được lĩnh ba trăm ngàn. Đó là mức lương cho vị trí trợ lý Giám đốc của công ty TNHH An Dân tại 28B Trần Nhật Duật, Hoàn Kiếm, Hà Nội, nơi mà cổ đông lớn đang làm CEO của ACB quyết định chọn, khi mình đến phỏng vấn ứng tuyển tại ngân hàng này. 

Những ngày trước đó, bố mẹ vẫn mỗi tháng gửi đều cho đủ trang trải tiền ăn và chung thuê nhà với bạn. Vậy là, ba trăm ngàn đồng lương này lập tức được chi trả cho những cuốn sách luật đầu tiên mà trong trường chưa từng khuyên sinh viên luật khi ra trường cần phải mua.

Tháng lương thứ hai, gửi thẳng về cho mẹ, không nghĩ mình sẽ sống những ngày tới không còn như thời được chu cấp nữa. Ba trăm nghìn đồng, khi ấy là tất cả những gì muốn nói, rằng, số tiền này con muốn giành hết để phụ thêm vào sinh hoạt ở nhà, mà quên mất rằng số tiền ít ỏi ấy là gì đâu với mấy năm dài bố mẹ gửi tiền ăn học nuôi con.

Tháng thứ ba đi làm, chẳng có tiền vì đã mua sách rồi, đã gửi lương về cho mẹ rồi, đã giấu vào trong tim niềm tự hào rằng không còn phải xin tiền bố mẹ rồi, mà vẫn chẳng ngăn được lòng "dũng cảm" gọi điện về "mẹ cho con vay..." đúng số tiền đã gửi về cho mẹ.

***

Thời gian trôi...
Món quà mua tặng bố là một đôi xăng-đan hiệu Bitas, giá khi đó hơn một trăm ngàn đồng, bằng da, quai hậu. Lương lúc này đã một triệu đồng/ tháng, gấp đôi lương của bạn cùng khoá làm chung chỗ bấy giờ. Mua tặng bố, đôi dép có quai để thay cho đôi tổ ong ngả màu vàng ố. Bố vui vì món quà con gái tặng và đã dùng nó đến cả chục năm sau, dù có đến vài lần đứt quai bố tự dùng chỉ dù khâu lại. Chuyện này theo thời gian mà đi mãi...

***

Hôm qua, đi làm về đến nhà, con trai nói tặng mẹ chiếc tai nghe bluetood, nói rằng con mua vì giảm giá và chiếc tai nghe của mẹ con hay mượn con sẽ giữ để dùng. Chiếc tai nghe giá gốc 1 triệu, giảm giá vẫn còn 500 nghìn, mẹ cứ băn khoăn vì con dùng loại này đi học xa sẽ tiện hơn. Con cười mà lòng mẹ thì như thấy kỷ niệm xưa vọng lại...
Tối khuya bố về, con lấy trong tủ ra một chiếc y như của mẹ, nói tặng bố... 
Con cười, bố cười... 
Thương những ngày xưa quá đi thôi...

***

Số tiền mua hai chiếc tai nghe làm quà cho bố mẹ, con có được từ ông bà, các bác cho hôm trước.
Ba ngày nữa con lên đường rồi. 
Mẹ bỗng thèm được dắt con và em đi chơi xa, như những ngày cứ mong các con nhanh lớn quá...



Không có nhận xét nào: