Mình đã mua một đống thuốc tăng đề kháng, bổ phổi, bổ phế quản. Không chỉ thế, một máy thở ôxy y tế loại điện tử hiện đại mình đã rước về trong sự bực bội của đức ông chồng vì cho rằng mình quá lo xa. Mình đã tưởng tượng ra sẽ ở nhà khi bị nhiễm bệnh thay vì được đưa đến bệnh viện, được nhốt chung với những người nhiễm khác, để rồi người nhà nếu còn sống sẽ đến tìm di vật mình để lại, mình chỉ còn là kỷ niệm lúc rời nhà!.
Chủ Nhật, 26 tháng 5, 2024
Dư âm Covid
Lật tìm giấy tờ cũ cho con, thấy 10 bức hình mình đã in ra, trong 1 tập clear để dưới đáy những tập hồ sơ lưu của các con. Bắt đầu là khi mình ôm con đầu lòng trên tay, rồi con thứ 2, rồi những khoảng khắc con lớn lên, ảnh cả nhà... và cuối cùng là một ảnh chân dung của mình với ý nghĩ đó là ảnh cá nhân, có thể thờ nếu Covid lôi mình đi cùng bao người khác!.
Mình đã mua một đống thuốc tăng đề kháng, bổ phổi, bổ phế quản. Không chỉ thế, một máy thở ôxy y tế loại điện tử hiện đại mình đã rước về trong sự bực bội của đức ông chồng vì cho rằng mình quá lo xa. Mình đã tưởng tượng ra sẽ ở nhà khi bị nhiễm bệnh thay vì được đưa đến bệnh viện, được nhốt chung với những người nhiễm khác, để rồi người nhà nếu còn sống sẽ đến tìm di vật mình để lại, mình chỉ còn là kỷ niệm lúc rời nhà!.
Mình đã mua một đống thuốc tăng đề kháng, bổ phổi, bổ phế quản. Không chỉ thế, một máy thở ôxy y tế loại điện tử hiện đại mình đã rước về trong sự bực bội của đức ông chồng vì cho rằng mình quá lo xa. Mình đã tưởng tượng ra sẽ ở nhà khi bị nhiễm bệnh thay vì được đưa đến bệnh viện, được nhốt chung với những người nhiễm khác, để rồi người nhà nếu còn sống sẽ đến tìm di vật mình để lại, mình chỉ còn là kỷ niệm lúc rời nhà!.
Thứ Tư, 1 tháng 5, 2024
XE BUÝT Ở NHẬT
Mình không thấy có gì đặc biệt khi nước người ta hiện đại, đất nước hiện đại thì phải hiện đại thôi!. Cảm giác hình như họ hiện đại thì họ ít nói, ít so sánh, ít bài xích, này nọ. Hình như thế, vì có hiểu tiếng của họ đâu mà biết!
Hai mươi năm trước, lần đầu tiên được xuất ngoại. Đất nước Singapore khi ấy cho mình một ấn tượng mạnh mẽ và là động lực cho mình quay trở lại đó lần thứ hai để học tập và trải nghiệm. Sự nuối tiếc khi ấy là vì mình đã không còn ở tuổi 18 nữa, nhưng lại thấy may mắn vì những gì hiện đại, văn minh của Singapore đã thay đổi nhận thức của mình, tạo động lực cho mình nhiều hơn trong suốt những khoảng thời gian sau đó. Mình thích những phụ nữ ở các nước hiện đại, và đôi lúc mình bị xem là khác biệt với những phụ nữ Việt truyền thống, dịu dàng. Mình tuy thích nấu ăn, thích dọn dẹp, đan lát, khâu vá, viết lách nhưng mình lại thích lái xe, thích cafe sang không chảnh, thích các loại xe tốn xăng và thích đi một mình nếu không có người mình thích đi cùng, ... (vân vân và mây mây)!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)