Ngồi một mình trong quán cafe quen thuộc, nhìn xuống đường theo dòng xe vội vã, bỗng xót xa mông lung hình ảnh những thợ xây trên cao sẽ sạm đen, cháy rám... Những bác xe ôm chạy bất cứ ngả nào trong cái nắng như thiêu, rát bỏng... Bao thanh niên tuổi ăn, tuổi học đang phải nhễ nhại mồ hôi đủ nghề trên phố mưu sinh, gánh trên vai niềm tự hào của những bố mẹ nghèo, vất vả...
Tôi mong một cơn mưa...
11 nhận xét:
sao hop voi tam trang minh the
phuong oi dem nang di di
de troi mua xuong mua thi den roi
nang nhieu ram ma em toi
bao nhieu kien thuc mo hoi tron deu
Nghe mấy câu thơ xúc động thế. Cảm ơn người có cùng tâm trạng...
Chẳng hiểu sao cứ đọc đi đọc lại...
"Phượng ơi đem nắng đi đi
Để trời mưa xuống mùa thi đến rồi
Nắng nhiều rám má em tôi
Bao nhiêu kiến thức mồ hôi trộn đều"
Trộn cùng cả tiếng ve kêu,
Trộn cùng với cả rất nhiều ước mơ.
Tuổi hồng trong trắng, ngây thơ,
Dù cho trời nắng hay mưa, mặc trời.
Bồng bềnh, mây trắng cứ trôi,
Niềm vui vẫn cứ rạng ngời mắt em.
Tưởng rằng trời nắng triền miên
Ai ngờ QV mưa mềm trời oi
Cảm ơn chú nhé Việt ơi
Mồ hôi lọc sạch cả trời âm u
Oai ! Sáng nay tác giả ND đã lên tiếng ! Không ngờ lại là Papa của VT. Papa nói không có tài khoản nên dùng ND. VT khuyên, cuối nhận xét Papa cứ ghi "Bố của VT" hoặc "BCVT" cho dễ nhận biết !!!
Còn nhiều thơ hay, đề nghị Bố gửi để con đăng giới thiệu bạn đọc nhé !
Nối BVT:
Đang Hè sao vẫn thấy Thu,
Vẫn thấy mát dạ, cho dù vẫn oi.
Hẹn nhau, bác ND ơi,
Hôm nào có dịp, lại ngồi với nhau,
Chuyện dài ngắn, chuyện nông sâu,
Chuyện cao, chuyện thấp chẳng đầu, không đuôi.
Nhưng mà nhớ lắm người ơi,
Gặp nhau một buổi, suốt đời không quên.
Kính chúc hai bác luôn vui khỏe.
Cháu "nghe tin đồn" là BVT rất yêu quý chú QV. Cảm ơn chú QV vì điều đó làm cháu thấy hạnh phúc !
Cháu HP 1 thì chú HP 10. Nếu không phải duyên trời cho thì chú đã ko có diễm phúc được gặp người như BYT.
Noi loi QV
Mua rung nuoc suoi denh len
Thac reo at ca tieng chim ngot lanh
Troi xanh xanh mai mai xanh
Mac cho mat dat tranh gianh nang mua,
V ve T nho ngan ngo
Oi vien ngoc qui bay gio o dau
BCVT
Thời gian trôi thật là mau,
Mới đó mà đã thấy lâu vô cùng.
Hà nội luôn nhớ núi rừng,
Bởi muối vẫn mặn, và gừng vẫn cay.
Mong ngày hai bác về đây,
Để mình hội ngộ chốn này-Thủ đô.
Đăng nhận xét