Sáng ngày cuối năm, lại về quê như đã hẹn. Bước ra khỏi nhà, quang cảnh đường phố đã trả lại cho người Hà Nội vẻ thoáng đãng như của hơn 20 năm về trước, mặc dù vẻ đẹp ấy đã được tô điểm thêm bằng những toà nhà hiện đại, những chiếc ô tô sang trọng và những con người dáng vẻ thảnh thơi... Nhiều khi mình nghĩ, mình yêu những hoài ức của người Hà Nội nhưng mình cũng thực sự yêu những thành tựu và sức lao động của những người Hà Ngoại đã góp công dựng xây nên vẻ đẹp của thành phố Thủ đô này !
Có lẽ đồng cảm với những suy nghĩ của mình mà một anh chàng Hà Nội là KTS tài hoa đã chọn mình làm người đồng hành ! Để giờ đây, mình được khăn gói lên đường về quê mỗi dịp thế này. Và khi, những con phố thân quen cứ lùi dần, lùi dần, mình cảm nhận rõ... mình về lối cũ, nhưng đã khác xưa...
Bắt đầu là hình ảnh (ngày mai mới post được!)








Nhiều độc giả viết email than họ đang rối bởi trong việc chọn hướng đi tương lai. Cuộc đời họ đang rối như canh hẹ: nên đi du học hay ở lại VN đi làm; nên lấy chồng có con trước hay học lên Cao học trước; nên học ngành ba mẹ ép trước rồi học ngành mình thích sau hay học song song cùng lúc 2 ngành trái ngược nhau; nên thi GMAT để học MBA hay khỏi thi gì cả vì chỉ học Master thường; nên đi làm trong công ty nhàn hạ hay làm ở công ty đa quốc gia v.v…Nghe họ kể lể tôi đọc cũng rối lên không kém. Tôi không thể cho họ bất kỳ lời khuyên nào vì chỉ có chính bản thân họ mới biết mình muốn gì, mình cần gì, mình phải làm gì. Sau khi xác định được rõ ràng, họ sẽ có quyết định của riêng mình. Quyết định đó chưa biết được là đúng đắn hay không, phải về sau mới rõ. Nhưng đó là quyết định của cá nhân, không thể đổ thừa cho ai được.




