Thứ Ba, 4 tháng 4, 2017

Mẹ nịnh con trốn học

Book vé máy bay Hà Nội - Đà Nẵng tối thứ Bảy cho Tôm Ốc với dự định mẹ từ Sài Gòn bay ra, gặp nhau ở đó. Kế hoạch sáng chủ nhật sẽ ra đảo Lý Sơn rồi về lại Hà Nội vào tối thứ hai. Nhưng rồi lại thay đổi bởi chợt nghĩ, tuổi teen chắc gì đã thích ra đảo nên quyết định ở lại Đà Nẵng. Kế hoạch mới là đi Bà Nà và Huế, tối chủ nhật có cầu quay và rồng phun lửa, sẽ lang thang ngắm sông Hàn về đêm.

Máy bay đưa mẹ đến Đà Nẵng trước 20 phút nên đứng ngoài sảnh đợi Tôm Ốc. Nhìn thấy hai đứa bước ra mà chợt thấy con lớn lắm rồi. Năm ngoái, lần đầu tiên cho Tôm Ốc đi Sài Gòn nhân chuyến mẹ đi hội khoá ở Long Hải, lúc nhìn hai con đi trên phố, thấy chẳng giống gì người Việt, lên taxi lái xe cũng bảo tưởng người Hàn Quốc, vào chợ Bến Thành thì chẳng còn ai thèm nói tiếng Việt, và hay là hai chàng cũng tiếng Anh luôn!

Cõi lòng bị quên lãng


Bị Facebook nhắc, bỗng thấy mình nhạt toẹt, chẳng giống mình. Lâu rồi, hình như chẳng muốn ai nhìn sâu vào những gì ta nghĩ nữa..., chẳng hiểu sao?