Thứ Bảy, 11 tháng 6, 2016

Khúc Trương Chi


                        Có một ngày em đến tựa cơn mưa
                        Cho anh khát cái nắng mùa hạ cũ
                        Tuổi hai mươi nồng nàn như hơi thở
                        Bất chợt yêu, bất chợt cũng mùa hè.

                        Có một ngày em đến tựa giấc mơ
                        Với ánh mắt ru anh về dĩ vãng
                        Nửa vẫn đây, nửa đã là ảo ảnh
                        Khát khao ơi, em có thật trong đời? 

Lại chuyện Côn Đảo


Không hề nghĩ đến Côn Đảo mình lại có được cảm giác bình yên và dễ chịu đến thế. Trước khi đi, cứ hình dung Côn Đảo là thị trấn với nhiều con phố ngoằn ngoèo, lên xuống, hai bên cỏ mọc ven rìa..., đêm xuống lạnh lẽo, âm u. Mình tìm đọc nhiều bài viết về Côn Đảo, hỏi về Côn Đảo qua hai người đã từng đến Côn Đảo trước đó là chú Hữu Thành (từng đi một mình) và cô bạn Thu Hà (đi cùng gia đình) nhưng tuyệt nhiên mình không hề nhận được lời khuyên nào nên thế này hay thế kia mà chỉ gỏn gọn những thông tin rằng: 
- Côn Đảo bé tẹo ấy mà, đi tí là hết; 
- Côn Đảo chẳng có gì ăn, chẳng có gì chơi; 
- Đặc sản Côn Đảo là hạt bàng thôi;
- Hải sản ở Côn Đảo chẳng có gì đặc biệt, mà cũng đắt; 
- Các đảo nhỏ quanh Côn Đảo rất đẹp;
- Đi viếng nghĩa trang Hàng Dương vào lúc 12 giờ đêm cũng thấy run...

Mệt vì thi


Ngày mai Ốc thi, mong sao tối mai về có thể cười được như thế này. Thi với cử, con mệt một, mẹ mệt mười...