Thứ Tư, 27 tháng 1, 2016

Vấn đề lớn


Vậy là gần nửa năm sau cái thông báo đầy hào hứng của anh bạn cùng nhà: 
- Anh sẽ đi Sa Pa, khách sạn là hạng five star duy nhất ở đó vào giai đoạn hoàn thiện nên các nhà thầu gồm cả nước ngoài sẽ cùng làm, anh phải có mặt. Cùng đi còn có cả anh Hưng TGĐ và một số anh em khác.

Mình không hình dung được lúc ấy rằng chuyến công tác này sẽ kéo dài đến hết năm, có nghĩa là chừng hơn ba tháng mình phải ở nhà với hai bạn trẻ vào giai đoạn học hành vất vả nhất sẽ thế nào? Vậy là cứ như hâm hâm khi nhìn thấy anh bạn tón tón lên đường.


Rủ bạn trẻ selfie khi bỗng dưng hào hứng.

Chủ Nhật, 17 tháng 1, 2016

Mẫu chè!


Nói rằng nếu nằm được lên tán lá chè thì sẽ có những bức hình rất đẹp, mấy đứa bạn không tin. Vậy là mình làm mẫu, ngon lành!



Chủ Nhật, 10 tháng 1, 2016

Bùi An Hà


Chiều, mở hộc tủ đầu giường, thấy tập thư cũ. Tần ngần mở ra, đọc lại những bức thư thời còn đi học. Lại thấy lòng ngổn ngang...


Thư của An Hà, một lá thư đặc biệt viết ngày 19/2/1992, chẳng đầu chẳng cuối. Nét chữ nghiêng đều tăm tắp, giọng điệu ngang tàng, sâu sắc của cô gái cựu trường Ams. đúng như con người An Hà vậy, mà lúc ấy nào đã đến tuổi 20. Đã hai mươi mấy năm trôi qua, tiếc là An Hà không theo đuổi nghề luật sư đã chọn mà rẽ sang theo đuổi giấc mơ nước Mỹ, lâu lắm rồi chẳng được gặp lại nhau. Cầm mãi bức thư trên tay, đọc đi đọc lại đến mấy lần mà thấy hình như trong những gì An Hà cảm nhận, mình vẫn thế, chẳng có gì đổi thay.


Thứ Ba, 5 tháng 1, 2016

Noel năm nay


Tôm, cực giống mẹ cả về hình thức và tính cách. Khác mỗi một điều, dùng ngôn từ chưa chuẩn nên thỉnh thoảng "cãi đài" làm mẹ muốn phát điên :P. Kết thúc năm 2015, vậy là sắp tròn 16 tuổi, nhà trường khám sức khoẻ, cao 1,80m, nặng 66kg, mẹ thấy lo vì hơi gầy và không biết có đến được kỳ vọng là "mét tám tám"? bởi, không còn nhịp tăng mười phân một năm nữa mà lớn chậm lại rồi.

Chủ Nhật, 3 tháng 1, 2016

Sắc thái ngày cuối năm


Một năm đã qua đi, bao điều đã trở thành kỷ niệm. Những ngày cuối năm là những ngày tưởng yên ổn lại là những ngày đầy tâm tư...


Dự kiến sẽ một mình đến Bắc Kinh phải huỷ vì phiên xử ngày cận kề năm cũ. Đứng trước thềm phòng xử chứng kiến những gương mặt lo âu, những ánh mắt trông chờ, những lời rụt rè hỏi luật sư về những điều không hiểu, những giọt nước mắt rơi... mà thấy đâu đó những ngày tháng đầu tiên bước chân vào trường Luật, thấy lời hứa với bản thân khi là một sinh viên còn non nớt, bỗng hiện về.