Thứ Hai, 23 tháng 5, 2016
Lan man cho những điều mơ ước
Thứ Ba, 17 tháng 5, 2016
Nơi mình đã bước đi rất nhẹ
Buổi sáng đầu tiên đến Côn Đảo, trong thời gian gần trọn buổi sáng chờ đợi có phòng khách sạn mình đã một mình đi thăm gần hết những di tích nơi này. Âu có lẽ cũng là ai đó muốn mình như vậy.
Đây là trại Phú Hải. Bước vào sau cánh cổng, nhìn khuôn viên sạch sẽ, yên ắng mà không thể ngờ rằng bên trong những dãy nhà giam được gọi là "giảng đường" cho những người cách mạng, đã làm cho trái tim nhỏ bé của mình bàng hoàng, thắt lại.
Thứ Bảy, 14 tháng 5, 2016
Cố gắng để ngày mai lại viết
Gần hai tháng rồi, không viết gì, chuyện Côn Đảo vẫn dở dang chưa hết.
Gần hai tháng, chẳng xem tivi.
Gần hai tháng, chẳng đọc được mấy cuốn sách mua về, cứ chỏng chơ ra đấy.
Gần hai tháng, ù đầu lo con chuyện thi cử
Gần hai tháng, lo chuyện học hành, hồ sơ, giấy tờ, nhà cửa
Gần hai tháng, chẳng được cafe sáng một mình...
Thời gian...
Thương ai vất vả
Sợ cả những thứ mơ hồ...
Viết, liệu có cân bằng được lại?
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)