Thứ Sáu, 19 tháng 2, 2016

Thăm thầy


Có lẽ, chẳng khi nào có thể nói lên đầy đủ những điều cứ đầy mãi lên trong tim về những thứ tưởng như vô hình mà lại là tất cả. Ai đó, có thể diễn đạt được bằng lời về tình cảm giành cho ai đó, còn mình, trước những gì thiêng liêng, đôi khi chỉ bằng những nụ cười hay những giọt nước mắt lặng lẽ thôi...

Cả một đời, con gái chỉ có thể nói khi viết những dòng chữ trong "Phút giành cho cha" và cũng chỉ là "tình con mùa Vu Lan" khi nhớ mẹ. Với thầy, là tình yêu hoà trộn trong nỗi nhớ của bạn bè, trong kỷ niệm lẫn trong những giọt trào khoé mắt của "Hiền và Hà" khi nhắc về những ngày xa xưa...


Thầy Hiền, thầy dạy Văn khi tôi bước chân vào trường chuyên năm ấy, 
là người thầy giúp tôi hiểu, biết thế nào "văn học là nhân học", 
là khi thấy vững niềm tin với lời phê của thầy trong bài văn điểm tốt, 
là hình bóng thầy bên bục giảng với nét chữ bay bay...



Năm nay, thầy không còn khoẻ, chỉ nụ cười vẫn còn rạng rỡ, làm tôi không khỏi ngỡ ngàng khi biết thầy đã sang tuổi 84. Thầy vẫn luôn nhớ tôi, nhớ Hiền... những học trò ngoan của 30 năm về trước... Đến thăm thầy, tôi được ôm thầy chụp ảnh, được ôm trong vòng tay tình cảm của thầy năm xưa, được nói với thầy những điều đơn sơ, giản dị, nhắc lại cùng thầy bao học sinh được thầy dìu dắt đã có mặt trong đội tuyển thi học sinh giỏi cấp tỉnh, cấp quốc gia...

Luôn mong thầy mạnh khoẻ, bình an, hạnh phúc cùng con cháu, và thật vui khi nghĩ, dù ở đâu đó rất xa khắp mọi miền tổ quốc, vẫn có nhiều học trò xưa luôn nhớ đến thầy... trong đó có con.



Thăm thầy ngày mồng 4 tết Bính Thân 2016

Không có nhận xét nào: