Thứ Hai, 27 tháng 7, 2015

Hãy đi khi có thể


Khám phá vẻ đẹp Tây Bắc, du lịch bụi Đông Nam Á hay xuyên Việt thưởng thức ẩm thực... là những hành trình nên thực hiện ngay khi có thể.

Chinh phục đỉnh Fansipan

Fansipan không phải nơi dễ dàng đặt chân. Để chinh phục đỉnh núi cao nhất Đông Dương này, bạn cần có một thể lực tốt cùng kiến thức trekking.

Thông thường, kế hoạch leo Fansipan sẽ bắt đầu trước ngày khởi hành từ 2 đến 3 tháng. Khi đó, ngoài lên lịch trình, tìm nơi ăn nghỉ... bạn phải luyện tập để thích ứng với thời gian leo núi.

Hành trình leo núi không dễ dàng như khi luyện tập vì có những khu vực dốc 45- 90 độ, cây cối rậm rạp... Tuy nhiên bù lại, bạn được hòa mình vào thiên nhiên hoang dã. Nếu đi vào mùa xuân, bạn còn có thể ngắm những đóa hoa đỗ quyên rực rỡ.

Khám phá vẻ đẹp Tây Bắc

Mùa xuân là thời điểm hoa đào bung cánh khắp núi rừng Sa Pa, mùa hạ là mây trời xanh cao ở Sủng Là. Nhưng sang thu, Mù Cang Chải lại chìm trong sắc vàng của lúa chín và đất Mộc Châu ấn tượng với những vạt cải trắng dài tít tắp khi đông đến. Đó chính là vẻ đẹp bốn mùa của vùng Tây Bắc.

Để thỏa sức chiêm ngưỡng khung cảnh ấy, các phượt thủ phải vượt qua những con đèo quanh co, đoạn đường cheo leo hay từng khúc cua tay áo. Tuy nhiên, với nhiều người, vượt qua khó khăn để chạm tay tới cái đẹp luôn là điều ý nghĩa của chuyến đi.




Vẻ đẹp ấn tượng trên những ruộng lúa bậc thang. Ảnh: Quang Vũ.

Thứ Bảy, 25 tháng 7, 2015

Dạ khúc


              Chẳng có câu hẹn thề nào đâu nhỉ
              Như Ngưu Lang và Chức Nữ trên trời
              Để mỗi năm còn một lần được gặp
              Dẫu chỉ là trong một thoáng ngâu thôi!

              Chẳng có lời yêu thương nào đâu nhỉ
              Khiến cao xanh kia chợt biết mềm lòng
              Nên nào dám ước cây cầu Ô Thước
              Bắc qua đời cho ta đỡ long đong…


Thứ Sáu, 24 tháng 7, 2015

Anh sẽ kể...


                             Anh biết một ngày anh sẽ kể cho em
                             Về những giấc mơ một thời anh ấp ủ
                             Về thành phố với rất nhiều duyên nợ
                              Và những con đường anh đã bước chân qua.


                              Anh sẽ kể về bao năm tháng đi xa
                              Những cái Tết không được gần cha mẹ
                              Phút giao thừa chỉ anh và lặng lẽ
                              Chợt thấy mình như thể lớn khôn hơn.



Thứ Ba, 21 tháng 7, 2015

Lời hứa quay trở lại


Tối qua, nhận email từ Bỉ. Nhớ đến một lời hứa như một lời hẹn gặp lại trước đây, tưởng như là phép tắc xã giao trong ứng xử, đôi khi chẳng dễ nhớ cũng chẳng dễ quên, vậy mà cũng gây bất ngờ và khó xử.

Nhớ về thời gian 11 năm trước. Khi đó mình còn rất trẻ, tính cách cũng vẫn vậy, chu đáo, nhiệt tình với bất kỳ ai nếu không có cảm giác nghi ngại, chỉ với một suy nghĩ rằng chúng ta có duyên gặp mặt và có thể trở thành những người thân nếu sống tốt với nhau. Ngày đó, làm kinh doanh lại kiêm công tác Đoàn trong Bộ Thương mại, thanh niên thuộc Bộ và các doanh nghiệp lên đến hơn hai nghìn, số lượng cán bộ đoàn các đơn vị tổng cộng cũng ngót một trăm, toàn những thanh niên sôi nổi và ưu tú, bởi vậy mà tư tưởng sống "tốt đời đẹp đạo" làm cho mình trở thành một phụ nữ khá thân thiện, ai cũng có thể dễ dàng trở nên chân thành, cởi mở khi đối diện, khá nhiều người biết đến.

Thứ Năm, 16 tháng 7, 2015

Bất ngờ dấm táo



        Táo mèo, loại quả chua chát gắn với tuổi thơ của trẻ con miền núi, chua chua, chát chát mà thơm lừng, gây nghiện, nhìn thấy không thể không ăn. Thứ quả ấy lạ lùng với các bạn thời sinh viên, nhăn mặt khi lần đầu được nếm thử, mà rồi cũng có ngày nhìn thấy là giành nhau, ăn lấy ăn để...



Thứ Ba, 14 tháng 7, 2015

Trong cơn giận giữ

Trong cơn giận dữ, hãy để trái tim cận kề nhau và đừng bao giờ nói những lời khiến chúng ta phải xa cách…

Có một vị hiền triết đã hỏi các đệ tử rằng:
– “Tại sao trong cơn giận dữ người ta thường phải thét thật to vào mặt nhau?”
Sau một lúc suy nghĩ, một trong những đệ tử ấy đã trả lời:
– “Bởi vì người ta mất bình tỉnh, mất tự chủ!”
Vị hiền triết không đồng ý với câu trả lời, ngài bảo:
– “Nhưng tại sao phải hét lên trong khi cả hai đang ở cạnh nhau, tại sao không thể nói với một âm thanh vừa phải đủ nghe?”

Thứ Hai, 13 tháng 7, 2015

Không ngủ đêm nay


                Này em, nếu có về nơi ấy
                Hãy tránh cơn mưa rớt cuối ngày
                Đừng nghe gió nói lời than thở
                Tôi vô tình, tôi chẳng biết thương ai.

                Vẫn biết mùa đông nào chẳng lạnh
                Một mình em lặng lẽ lối đi về
                Có tình yêu không thể nào nói được
                Chỉ thấy trong lòng cứ đau tái đau tê.

                Ước có thể đưa em về lối ấy
                Dịu dàng trao ấm áp một vòng tay
                Xin đừng hỏi vì sao không thể
                Kẻo có người không ngủ đêm nay...


Thơ Giang Tuấn Đạt

Thứ Bảy, 4 tháng 7, 2015

Mất điện nên phơi nắng


      Những ngày này Hà Nội nắng nóng kinh người. Nhiều nhà kêu oai oái. May mà khu nhà mình vẫn bình yên nên nghĩ đến cảnh những nhà có con nhỏ mà mất điện thì chắc chết, khổ lắm. 

      Nhớ chuyến đi Tây Nguyên, dừng nghỉ bên cửa biển Bãi Dài, chẳng nhớ là thuộc Nha Trang hay Cam Ranh nữa, lúc ấy gần trưa, trời nắng nóng chắc hơn 40 độ, mình gặp bạn này mặc áo len, ngoài áo gió đứng ngắm cảnh nên xin chụp cùng một kiểu. Bạn ấy nói nắng nóng chẳng ảnh hưởng gì và bạn ấy còn đi tiếp.