Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2014

Nhớ ngày làm giám thị


      Mấy tuần nay các thành viên khoá 15 trường Luật nhộn nhịp cho công tác chuẩn bị đón mừng ngày lễ kỷ niệm 35 năm thành lập trường. Nhà trường giành hẳn một buổi sáng để đón tiếp khoá 15, bạn bè từ khắp nơi hẹn ngày gặp mặt tại Hà Nội. Ai cũng vui, cũng hào hứng với những câu chuyện từ hai mươi mấy năm về trước, về thời mới trở thành những tân sinh viên Luật, về ngôi trường tận Quán Gánh, Hà Tây...

     Bao năm trôi qua, mọi thứ tràn về trong nỗi nhớ. Những hình ảnh, những câu chuyện cũ cứ dồn dập ùa về. Sáng nay, đọc câu truyện "Nhớ..." trên Blog của Giang Tuấn Đạt về kỷ niệm của hè năm 1994, khi một số sinh viên khoá 15 phải tăng cường đi trông thi vì tự nhiên trường Luật năm đó sốt lên sình sịch, sinh viên đăng ký vào như một trường đại học hot nhất của năm. Giang Đạt đã giữ một kỷ niệm về một cô thí sinh áo xanh có số báo danh "đi đều bước" thật đẹp đẽ, bỗng làm mình nhớ đến cảm xúc của mình về mùa thi năm ấy, cũng thấy nhớ đến nao lòng...


Thứ Năm, 23 tháng 10, 2014

Hiền và Hà

 
       Gặp lại nhau sau mười mấy năm hai chị em người nào cũng đắm mình vào cái thế giới mà khái niệm vui gọi là "toilet, người ngoài muốn vào còn người trong thì muốn ra!". Tìm lại nhau cũng chẳng phải do giữ được sợi dây liên lạc mà tìm được nhau qua facebook, qua những người bạn cũ rích zắc từ tận thuở nào.

      Dù có nói với nhau về những kỷ niệm tuổi thơ muốn trào nước mắt, muốn trở về ngày là những cô học trò ngoan, xuất thân từ những lớp Văn của trường chuyên năm cũ... vẫn không đủ... nên hẹn gặp nhau.


Thứ Tư, 22 tháng 10, 2014

Bộ thể thao mới của con


      Lúc chiều, Tôm mặt mày vui sướng đến ngượng ngùng khi xách về bộ quần áo thể thao mới đúng ý. Đến tuổi lớn rồi nên Tôm được tự đạp xe ra cửa hàng chọn mua theo ý mình. Nhìn vẻ hạnh phúc ngời lên ánh mắt con mà cảm giác về lần đầu tiên mình được tự đi may áo mới ùa về, thấy tuổi thơ nào cũng thật là trong sáng...


Thứ Ba, 21 tháng 10, 2014

Số đẹp

Hôm nay số lượt xem trên Blog đến con số 55555 rất đẹp mắt. Vui vui.



Thứ Hai, 20 tháng 10, 2014

Quà tặng ngày 20 - 10


        Hôm nay, Tôm về mang theo về giấy khen của trường cùng một học bổng 2.500.000 đồng cho khóa học tiếng Anh của Cleverlearn Vietnam giành cho học sinh đội tuyển, nhưng không nói gì. Có lẽ do mẹ chẳng mấy suýt xoa chuyện phần thưởng nên Tôm hay quên. Mẹ thì không quên, đây là lần thứ 3 Tôm rinh học bổng kiểu này rồi, lần đầu vào năm 2010 Tôm được hưởng trọn khóa học trị giá gần 8 triệu của Brishtish Council, lần 2 là 70% khóa học tại Language Link nhưng không sử dụng, năm nay thêm học bổng của Cleverlearn Vietnam này. Nhà trường trao giải chắc để tăng tốc cho kỳ thi sắp tới đây?
        Lúc đang ăn trưa Ốc nói:
      - Sáng nay anh Tôm lên nhận giải Ba trước toàn trường. Có cả thưởng tiền!

Chủ Nhật, 19 tháng 10, 2014

Chợt tỉnh


Tự nhiên nhận ra mình bị rối loạn thời gian!

Mấy hôm nay tự thấy bất ổn vì không hiểu sao mọi suy nghĩ của mình hoàn toàn không chỉ đạo được hành vi. Lãng phí thời gian một cách vô ích khi việc cần làm thì không làm, việc nghĩ không nên làm thì cứ sa đà vào đấy. Chết thật. Rối loạn tiêu hoá thì chữa được, chứ rồi loạn kiểu này chắc mình bị hâm mất thôi!



Blog cũng bị lãng quên trong khi thực sự nghĩ mình sẽ chăm chỉ hơn, sẽ ngẫu hứng nhiều hơn, kể chuyện hàng ngày để nhận về cảm giác sung sướng khi thấy dòng số lượt xem trang tăng nhanh mỗi lần post bài. Vậy mà, một ngày trôi qua nhìn lại toàn thấy những suy nghĩ lộn xộn, nghĩ ngày mai, ngày mai... giật mình thấy như chẳng phải là mình nữa.


Thứ Năm, 16 tháng 10, 2014

Phụ nữ đẹp


Nhan sắc có thể phai tàn theo thời gian, nhưng những giá trị trong nhân cách và thái độ sống sẽ là nét đẹp vĩnh cửu của mỗi người phụ nữ. Đừng tự ti bảo mình không đẹp nữa nhé các nàng!


Sự đam mê


Một người phụ nữ mà không có bất cứ đam mê nào cả thì vô cùng tẻ nhạt. Cuộc sống quá bận rộn như một guồng máy không ngừng nghỉ đôi lúc dễ làm cho phụ nữ không có đủ thời gian để thực hiện những việc mình yêu thích và cũng quên đi mất rằng điều gì có thể thật sự mang lại hạnh phúc cho họ. Và khi bỏ mặc những thú vui của bản thân, cuộc sống của họ sẽ chẳng còn đam mê và vô cùng nhàm chán.

Trái lại, một người phụ nữ biết cách nuôi dưỡng và theo đuổi những đam mê của mình, dù nó có là gì đi nữa, cũng sẽ hiểu rằng cuộc sống này rất đáng để trân trọng vì thế họ cần phải sống hết mình và tận hưởng từng phút giây. Một người phụ nữ biết tận hưởng cuộc sống chứ không chỉ quẩn quanh với những mối quan hệ yêu đương, chính là người làm cho người khác phải ngưỡng mộ. Sự đam mê có sức lan truyển rất lớn. Khi bạn nhìn thấy một người nỗ lực theo đuổi những gì mình yêu thích, bạn cũng sẽ cảm thấy như có thêm động lực và quyết tâm hơn để hoàn thành mơ ước của chính mình.


Thứ Bảy, 11 tháng 10, 2014

Không ngủ đêm nay



  Này em, nếu có về nơi ấy
  Hãy tránh cơn mưa rớt cuối ngày
  Đừng nghe gió nói lời than thở
  Tôi vô tình, tôi chẳng biết thương ai.


Thứ Sáu, 3 tháng 10, 2014

Bao giờ mới hết tội?


        Tối qua, thấy chồng nghe điện thoại kiểu "vâng ạ, vâng...", tay cầm bút ghi ghi trên giấy, mặt mũi "đần đần" mình biết ngay có vụ gì hệ trọng rồi. Thấy cuộc điện thoại không ngắn gọn như thường lệ nên mình làm điệu bộ (body language) hỏi việc gì đấy thì thấy "thí chủ" liếc mắt sang đồng chí Tôm, thế là chết rồi!

        Ngồi xuống cạnh bàn, ghé nhìn vào tờ giấy chồng đang ghi dở, một loạt: nói chuyện riêng, ăn quà trong lớp, ném giấy từ góc này sang góc kia, có hành động ảnh hưởng đến bạn bên cạnh... và kết cục là bị ghi sổ đầu bài trong giờ Anh văn, đề nghị phụ huynh sáng mai 10:15 đến gặp cô dạy Anh tại phòng Đoàn Đội, nếu không cô sẽ cho ra khỏi lớp vào tiết sau. Huhuhu.


Khúc không em



                                Em đi rồi, chỉ còn anh với cát
                                Biển không còn hát những khúc yêu đương
                                Chiều rộng quá, hàng dừa xanh ngơ ngác
                                Dẫn về dâu thăm thẳm một con đường?

                                Như chú còng trót say đắm đơn phương
                                Cứ lặng lẽ, cứ âm thầm xe cát
                                Vô tình thế, làm sao em biết được
                                Biển nơi anh đang mặn đến khôn cùng.