Thứ Năm, 20 tháng 2, 2014

Lời dặn dò của cha dành cho con gái


Một người không tốt với con, con không nên quá bận tâm. Trong cuộc sống của con, không ai phải có nghĩa vụ đối tốt với con trừ cha mẹ. Còn với những người tốt với con, con nên trân trọng và biết ơn điều đó. Nhưng con cũng cần phải có chút đề phòng bởi mỗi người khi làm bất cứ việc gì đều có mục đích riêng. Hãy nhớ, họ tốt với con không đồng nghĩa với việc họ phải quý mến con.


Không có ai là không thể thay thế, không có vật gì thuộc hoàn toàn sở hữu của con. Vì thế, nếu sau này người con yêu thương không còn ở bên, hay họ không còn là nơi con có thể đặt niềm tin, con cũng đừng bi lụy. Sinh mệnh con người thực sự ngắn ngủi, con đừng để mỗi ngày trôi đi vô ích. Người ta tham vọng sống lâu nhưng con chỉ cần sống hạnh phúc mỗi ngày. Hãy trân trong và yêu lấy cuộc sống hiện tại của con.


Trên đời này không có gì là nhất cả, tình yêu chỉ là cảm giác bất chợt đi qua cuộc đời con, nhưng nó sẽ theo thời gian và lòng người mà thay đổi. Nếu như người đó rời xa con, con hãy học cách chờ đợi. Hãy để thời gian rửa sạch vết thương, để tâm hồn con lắng lại rồi nỗi đau của con cũng sẽ dần biến mất. Con đừng mơ ước một tình yêu hoàn hảo, cũng đừng thổi phồng nỗi đau khi nó không còn.

Có những người thành đạt mà không cần trải qua nhiều trường lớp, nhưng điều đó không có nghĩa con thôi nỗ lực học tập. Kiến thức con học được chính là vũ khí con cần có, hãy nhớ người ta không thể làm gì nếu họ chỉ có tay không.

Con không nhất thiết phải chăm sóc cha nửa cuộc đời còn lại và cha cũng thế. Khi trưởng thành, con có thể tự mình bước đi, trách nhiệm của cha cũng đã kết thúc. Sau này dù con hạnh phúc hay buồn đau, con đều phải tự mình lựa chọn và có trách nhiệm với nó.

Con có thể bắt mình phải giữ chữ tín, nhưng không thể yêu cầu người khác làm thế với mình. Con có thể yêu cầu bản thân phải đối đãi tốt với người, nhưng con không thể kì vọng người ta sẽ làm ngược lại. Khi con tốt với họ, họ không có nghĩa vụ phải tốt lại với con. Hãy nhớ điều này nếu không con sẽ luôn gặp ưu phiền trong cuộc sống.

Cha đã mua vé số trong 26 năm thế nhưng chưa một lần trúng, điều đó nói lên rằng muốn giàu có phải dựa vào nỗ lực làm việc của bản thân, trên đời này không có bữa ăn nào là miễn phí cả.

Chỉ những ai có duyên phận mới trở thành người thân của nhau,cho dù trong cuộc sống bận rộn con ít khi gặp mọi người, nhưng con hãy trân trọng từng khoảnh khắc khi còn bên họ, hãy dành cho họ thời gian để yêu thương con hơn, và hãy gọi điện cho mẹ con.

Sưu tầm

19 nhận xét:

TranKienQuoc nói...

Chỉ những ai có duyên phận mới trở thành người thân của nhau... Vậy mà ai đó từng là người thân của nhau rồi tự làm mất thì đau lắm thay???

Viên Thạch nói...

Hãy gìn giữ những ân tình bởi chỉ ngày mai thôi tất cả đã trở thành quá khứ...

QV nói...

Ông bố nào mà tư duy hay vậy. Chú đồng ý với hầu hết nội dung lời dặn, trừ chi tiết về sự chấm dút trách nhiệm với nhau. Có Cha mẹ nào mà không đắm đuối về con cháu mình suốt cuộc đời? Có đứa con nào mà có thể thôi không ngó ngàng gì đến cha mẹ? Đúng, mỗi người khi đã trưởng thành đều phải tự quyết định cuộc sống của mình và chịu trách nhiệm với chính mình về các quyết định đó. Nhưng liệu có bố mẹ nào không cảm thấy hạnh phúc khi con cháu có hạnh phúc? Và có thể sống yên binhf, không cảm thấy bất hạnh khi con cháu gặp điều bất hạnh? Và có thể khoanh tay ngồi nhìn một cách bình thản? Và con cháu cũng vậy, có thể làm ngơ trước mọi điều xảy ra với ông bà, bố mẹ? Câu trả lời của chú là "không bao giờ" (Tất nhiên không phải đúng với tất cả, vì trên đời cũng có những người vô tâm và những kẻ nhẫn tâm).

Viên Thạch nói...

Lời dặn ấy như muốn nói rằng hãy dứt bỏ những suy nghĩ trách nhiệm mà làm điều đó bằng tấm lòng, khả năng và sự tự nguyện bởi nếu đó là một trách nhiệm đeo đẳng suốt nửa cuộc đời (của bố hay con) mà không làm nổi thì sẽ thành bi kịch. Hãy cố gắng tự chủ (nhất là con) và thương yêu người khác mà không cần đòi hỏi sẽ luôn mang lại sự thanh thản. Bởi "con người ta tham vọng sống lâu nhưng con chỉ cần sống hạnh phúc mỗi ngày...". Hãy vui sống (hoặc cố gắng vui sống) đó là một món quà quý giá nhất dành cho những người thân yêu.

Viên Thạch nói...

Lời dặn con gái này là cả một sự từng trải và bao dung. Vì bố biết cuộc sống có quá nhiều bất ổn. Hãy tự chủ và đón nhận cuộc sống phức tạp với những hiểu biết cần có vì không phải lúc nào cũng có bố ở bên che chở. Con gái cần phải bước đi và chấp nhận nhiều điều...

Viên Thạch nói...

Những người ấy thì kệ thôi chú KQ ạ. họ có nhận thức, hiểu biết, văn hóa khác mà!

TranKienQuoc nói...

Đúng, đừng tiếc!

QV nói...

Chú vẫn cho rằng chẳng rũ bỏ được trách nhiệm. Và cả khi chăm sóc người khác "bằng tấm lòng, khả năng và sự tự nguyện" thì trong đó vẫn có phần trách nhiệm nữa. Và khi một người chăm sóc người thân của mình với một tinh thần trách nhiệm cao, không có nghĩa là người đó không có "tấm lòng, khả năng và sự tự nguyện". Có thể chú chưa hiểu hết ý của ông bố kia. Thôi thì ta cứ sống theo cách hiểu của ta vậy.

Viên Thạch nói...

Chú QV có con gái nên mới thấy đó là vấn đề, chứ có phải người cha nào cũng có con gái đâu! Nói rằng "con không nhất thiết phải chăm sóc cha..." có lẽ là cha muốn động viên con gái, giúp con yên tâm thôi. Chứ thực tế có bao nhiêu người cha đã dặn con gái thế?!
Đúng không chú QV?

Unknown nói...

Chú có 2 cô con gái. Những lời tâm sự của ông bố kia với con gái như lời tâm sự của người bạn từng trải với con của mình trước khi nó vỗ cánh bay đi.
Chú cũng tâm sự nhưng không như thế.
Khi đôi trai gái yêu nhau, đó mới chỉ là ước mơ; đám cưới chính là lúc gieo ước mơ đó.
Tình yêu là một sinh linh mỏng
mảnh phải được cả vợ lẫn chồng vun đắp nhưng lại theo 2 nền văn hoá khác nhau, với 2 đại gia đình có đủ loại tập quán khác nhau, đầy khó khăn phía trước nhưng cuối cùng sẽ tạo ra một nền văn hoá gia đình mới,
quan trọng nhất là nó phải vượt qua mọi phức tạp của bối cảnh, dù phức tạp, trong đó người vợ có trách nhiệm nặng nề hơn do nắm tiền bạc, con cái, quan hệ ... Sự phấn đấu ấy sẽ lớn dần theo năm tháng và một nền Văn hoá gia đình sẽ thành hình, đó là hạnh phúc.
Đứa con là cầu nối 2 người, nhưng còn bạn bè nữa, có thể vợ chồng đôi lúc không hiểu nhau, nhưng con cái và bạn bè sẽ giúp thêm. Người vợ là người giữ lửa cho gia đình, hãy làm nó trở thành tổ ấm, không chỉ với chồng, mà cả với con cái.

Viên Thạch nói...

Chú QcV tâm sự vì thấy rõ những gì đang chờ phía trước khi con trưởng thành, quá nhiều khó khăn và nặng nề trách nhiệm phải không ạ?
Làm cha sẽ luôn muốn con gái mình không bao giờ phải khổ, luôn hoàn thành trách nhiệm của mình với gia đình, với xã hội. Trưởng thành, đó là khi bắt đầu gánh trên vai một cuộc đời không chắc chắn điều gì đang chờ đợi mình phía trước.

MinhCK nói...

Với các con (nhất là con gái) mình phấn đấu là người bạn của nó, nhưng than ôi khó quá. Nhưng khó mới cần làm. Nhưng không phải bao giờ cũng làm được. Chú phấn đấu cả đời nhưng có lẽ chỉ làm được một nửa (thậm chí ít hơn), nhưng bố với con gái là mộ cái gì đấy rất yêu thương, thông cảm mà từ lâu nay vẫn tồn tại như thê.

Viên Thạch nói...

Cha mẹ sinh con Trời sinh tính mà chú KM!

Unknown nói...

Con trai và con gái ra ở riêng khác nhau. Con gái cần quan tâm nhưng không bộc lộ được. Rể là khách mà
và không được làm gì để anh chàng tự ái.
Con gái ra ở riêng là đi làm chủ một gia đình. Ai cũng muốn con mình hạnh phúc nhưng bố vợ không được can thiệp thô bạo.
Khi làm chủ một đơn vị hay một gia đình là khó lắm. Lạt mềm buộc chặt và khi giao việc thì "nhờ". Người Việt mình như thế. Sẽ có lúc khó khăn, cũng nên tâm sự với cha

Viên Thạch nói...

Sẽ rất đúng nếu "sau này dù con hạnh phúc hay buồn đau, con đều phải tự mình lựa chọn và có trách nhiệm với nó", phải không chú QcV?
Hẳn người cha sẽ tự hào khi con gái của mình có bản lĩnh và tự có trách nhiệm với cuộc sống của chính mình, chứ chưa nói đến nhiều hơn là người khác nữa.

Nặc danh nói...

Ban da di hoi xa voi loi song cua nguoi A dong roi chang ;Nguyen Duy noi rang ;Chang may than gay canh roi .Van nguyen cai goc tryen doi cho con, , ,

Viên Thạch nói...

Nói về bài viết, chứ còn lối sống á Đông có "hơi xa" hay không phải sống ở bên mới biết ND ạ! Lối sống Đông hay Tây thì lối nào cũng hay nếu đối xử hợp người, hợp cảnh!

Unknown nói...

Bố mẹ sẽ đi với con đến hết cuộc đời. Nhưng cách quan tâm sẽ rất khác. Con gái đi lấy chồng tức là đi làm tư lệnh thì không được can thiệp thô bạo. Thô bạo thì con sẽ xa mình hơn.

Viên Thạch nói...

Đi làm "tư lệnh" với điều kiện độc lập, tự chủ cơ chú Qc Việt ơi. Chứ đi lấy chồng mà chưa làm ra cái gì, vẫn phải ở nhờ nhà có "Mama tổng quản" thì lại khác ạ!