Tôi có một anh bạn người Hà Nội, hơn tôi 1 tuổi, thân nhau từ thời vừa bước chân vào đại học, khi đó tôi và anh chơi chung cùng một nhóm. Anh là một người tài giỏi, tôi tự hào có một người bạn như thế. Đôi khi anh hay thể hiện như là anh lớn hơn tôi nhiều lắm, có lẽ một phần anh gai góc hơn tôi, môi trường làm việc cũng khác nữa. Còn tôi thì luôn thấy hình ảnh anh là một thanh niên 18 tuổi, trưa nào cũng cùng một nhóm bạn vào ăn cơm cùng nhà ăn tập thể do sinh viên ngoại trú phải đi xe tuyến đến trường vào sáng sớm, chiều mới về. Chúng tôi đã thân nhau vì có những bữa ăn chung như thế. Tôi vẫn thấy anh là anh bạn ngày xưa, hồn nhiên và trong sáng nên cảm giác ấy giúp cho mỗi lần gặp nhau cùng bạn bè hay tán gẫu qua yahoo thật thoải mái. Mỗi khi chat qua yahoo messenger, anh cứ hay vặn vẹo tôi nhiều chuyện (chắc là bệnh đặc trưng của một số thành phần trong xã hội !). Chiều nay cũng thế, cứ "nhiễu" nên tôi đã nói với anh về Hoa tre, không ngờ anh cũng biết !
viethavic: sáng em có khách, giờ mới rảnh
dkim_cuong: Em co noi voi anh ma
dkim_cuong: moi chuyen tot dep ca chu
viethavic: vâng ạ