Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2012

Em cô đơn rồ dại của tôi ơi !

                                                    
                                      Quán cà phê dưới gầm cầu xe lửa
                                      Hạt mưa đen rơi trên ô kính vỡ
                                      Ngón tay dài trong bóng tối run run
                                      Lá đầu thu xao xác bên đường
                                      Trời chuyển gió sắp quay cuồng bão lớn
                                      Điều tôi nói phải chăng là quá muộn
                                      Em u buồn em có nhận hay không?

Thứ Tư, 22 tháng 8, 2012

Nghĩ gì khi cơm có thịt... ?

          Hôm nay, đọc bài viết "Tuấn cơm thịt chó" trên Quê choa, và lần đầu tiên mình link sang trang blog của Trần Đăng Tuấn kể từ sau khi đọc những bài viết xúc động trên các trang tin điện tử buổi sơ khai về chương trình ủng hộ các em học sinh nghèo miền núi bữa cơm có thêm miếng thịt. Bắt đầu từ các em học sinh trường tiểu học Suối Giàng, Văn Chấn, Yên Bái cùng những hình ảnh bữa cơm thiếu thịt mà trẻ em thành phố có nằm mơ chắc cũng chẳng thể tưởng tượng ra.

Thứ Hai, 20 tháng 8, 2012

Ngày thứ Hai tươi tỉnh

         Thức dậy muộn vì tối qua thức khuya sửa đồng phục cho Tom Ốc, nâng gấu quần, khâu phù hiệu vào tay áo. Năm nay mới biết May Việt Tiến có cả đồng phục học sinh chứ mọi năm toàn ra Đức Hạnh may đo, mà mặc chẳng ưng ý tí nào, áo trắng thì nhanh ngả màu, quần thì mặc được vài lần đã bung cả đỉa... nói chung là không ổn. Thương hiệu Đức Hạnh có lẽ không còn là nơi cung cấp đồng phục học sinh vừa ý cho tất cả mọi người như ngày xưa nữa rồi. 

Thứ Năm, 9 tháng 8, 2012

Cuộc đời rối như canh hẹ !

  Dương Thụy
                             Nhiều độc giả viết email than họ đang rối bởi trong việc chọn hướng đi tương lai. Cuộc đời họ đang rối như canh hẹ: nên đi du học hay ở lại VN đi làm; nên lấy chồng có con trước hay học lên Cao học trước; nên học ngành ba mẹ ép trước rồi học ngành mình thích sau hay học song song cùng lúc 2 ngành trái ngược nhau; nên thi GMAT để học MBA hay khỏi thi gì cả vì chỉ học Master thường; nên đi làm trong công ty nhàn hạ hay làm ở công ty đa quốc gia v.v…Nghe họ kể lể tôi đọc cũng rối lên không kém. Tôi không thể cho họ bất kỳ lời khuyên nào vì chỉ có chính bản thân họ mới biết mình muốn gì, mình cần gì, mình phải làm gì. Sau khi xác định được rõ ràng, họ sẽ có quyết định của riêng mình. Quyết định đó chưa biết được là đúng đắn hay không, phải về sau mới rõ. Nhưng đó là quyết định của cá nhân, không thể đổ thừa cho ai được.

Thứ Hai, 6 tháng 8, 2012

Lan man ngày Chủ Nhật

          Mấy hôm tuần trước bị đau mắt phải nằm nhà, không ra ngoài được vì mắt sưng híp, đỏ và đau nữa. Lúc mới có triệu chứng, liều mạng mua lọ thuốc Oflovid về tra nhưng bệnh tình không có chiều hướng thuyên giảm, thấy lo. Nghe nói đau mắt đỏ thường kéo dài rất lâu, có khi đến mười mấy ngày thì lại thấy yên tâm, có nghĩa là còn lâu mới khỏi ! Tra được 3 ngày, quyết định đổi thuốc khác và tự hứa nếu 2 ngày tiếp theo không đỡ sẽ đến bệnh viện, thật may là đến thứ Bảy thì mắt mũi có vẻ ôn ổn trở lại, chỉ còn hơi ngưa ngứa, đo đỏ thôi. Chủ Nhật quyết định ra ngoài theo đề nghị của "đấng phu quân" nhằm cải thiện tình hình tư tưởng vì theo nhận xét dựa trên "hiện tượng lâm sàng", nếu cứ tiếp tục ở nhà rất có thể sẽ mắc thêm bệnh tự kỷ !