Thứ Hai, 28 tháng 5, 2012

Thơ vui : Xưa và Nay

           Đọc nhiều bài thơ vui, thấy cuộc sống thêm phần tươi mới. Vui nhất là khi đọc cho ai đó nghe, người ta chưa kịp cười thì mình đã cười chảy nước mắt. Trước đây, đã được đọc bài thơ vui XƯA VÀ NAY về các ông "Khi xưa sung sức thì nghèo..." , giờ lại đọc được bài thơ về các bà, đến chịu các Cụ nhà mình ! Thơ kiểu này chắc chẳng thể do cánh thanh niên sáng tác ra được, có biết do nghiên cứu chăng nữa thì cũng chẳng thể gửi vào trong đó "cái hồn" mà người đọc cảm thấy sung sướng, sảng khoái đến cỡ ấy ! Post lên đây cùng đọc lại cho vui, để tưởng tượng sau này đến lúc mình cũng già !

Thứ Ba, 22 tháng 5, 2012

Lại nhớ... lung tung !

           Sáng nào cũng thế, chạy suốt những con phố từ nhà đến cơ quan là rực rỡ của màu hoa phượng đỏ, phố nào cũng có. Ngay khi bước chân ra khỏi nhà, bên góc đường cây phượng rợp lá xanh đã nở bung những chùm hoa đỏ cháy, khi đến phố Lý Thường Kiệt thì...

Thứ Năm, 17 tháng 5, 2012

Giữa hai chiều quên - nhớ


                                            Chưa đủ nhớ để gọi là yêu
                                            Chưa đủ quên để thành xa lạ
                                            Anh ám ảnh em giữa hai chiều nghiệt ngã
                                            Nghiêng bên này lại chống chếnh bên kia
                             
                                            Ngôi sao nào thổn thức giữa trời khuya
                                            Dịu dàng quá lời thì thầm của gió
                                            Ngủ ngoan thôi ngọn cỏ mềm bé nhỏ
                                            Biết đâu chừng thiên sứ đứng vây quanh

                                            Trái tim đa mang chở tình yêu chòng chành
                                            Quên với nhớ lắc lư nhịp sóng
                                            Anh là gì giữa bốn bề vang vọng
                                            Em nghẹn lòng khi thốt gọi thành tên...
                                                                                                                                         St

Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2012

Phục vụ theo yêu cầu

          Post lên vài cái ảnh thời sinh viên xem cho đỡ nhớ, đỡ mệt, thế mà nhận ngay điện thoại phản hồi ! Vĩnh phone nói :
         - "Tao xem buồn cười quá phải điện thoại ngay cho mày, sao không post lên những cái ảnh như kiểu chụp ở Lăng Bác ấy, mày có còn nhiều ảnh thời sinh viên không ?".
          - "Hì hì. còn nhiều lắm chứ. Chỉ định post vài cái thôi, xem cho đỡ nhớ thời sinh viên, cái ảnh ở Lăng Bác quả là xịn đấy" !.
          - "Sao hôm đi Hồ Tây lại không có tao nhỉ ? còn nhớ 2 đứa ngồi vào một cái xe đồ chơi của trẻ con cười ngất ngư..."

Thứ Tư, 9 tháng 5, 2012

Ốm là hay nhớ !

            Mấy ngày nắng nóng thế mà chẳng ốm tí nào. Đến khi trời bắt đầu dìu dịu đi chút thì... như người sắp chết ! Đầu tuần đi làm lại mà khật khà khật khừ. Chán quá.
           Hôm qua, về nhà buổi trưa. Chắc tại người còn mệt nên cảm giác thời tiết cứ như là khó chịu hơn. Lại thèm ăn gì đó mà chẳng nghĩ ra. Thế đấy ! Lúc vui thèm gì cũng nghĩ ngay ra được, còn lúc ốm chẳng nghĩ ra được gì. Nằm dài trên sofa, nghĩ là sẽ nhịn luôn vì ăn gì lúc này cũng chỉ để sống mà thôi, không ăn thì vẫn sống ! 

Thứ Ba, 8 tháng 5, 2012

Bao giờ ngâu nở hoa

"Nắp đàn khóa sợi dây vẫn hát :
Bao giờ Ngâu nở hoa ...?"

                                                       Những bông hoa nho nhỏ
                                                       Chỉ có chút hương đầm
                                                       Ẩn vào trong kẽ lá
                                                       Như mối tình lặng câm


Thứ Tư, 2 tháng 5, 2012

Quê tôi miền Tây Bắc

          Dịp 30/4 năm nay nghỉ dài. Cả nhà lại "Tây tiến". 
         Về quê ngoại, nơi tôi sinh ra và gắn bó hết những tháng năm tuổi thơ cho đến khi bước chân vào đại học. Và kể từ khi đó, là một quãng thời gian thật dài miệt mài gắn bó với Hà Nội, mang hết những hoài bão để biết yêu thêm thành phố thủ đô. Vậy mà từ đây, tôi mới biết không có gì thay đổi được một tình yêu tôi đã có, tôi biết mình mãi yêu hơn là chốn bình yên tuổi thơ mình.